Kính chào các anh chị. Em là 1 độc giả của mục Tâm Sự. Trước đây em hay đọc bài để có thêm vốn sống, cách ứng xử trong tình yêu. Không ngờ hôm nay em lại là người có khúc mắc không biết giải quyết ra sao hết, nên em gửi bài đến kính mong trung tâm giúp em để mọi người cho em 1 lời khuyên, em thật sự lâm vào bế tắc.
Người yêu của em hiện tại tên là T, ở cùng quê với em. Em và cô ấy yêu nhau đã hơn 2 năm, cha mẹ 2 bên đều biết và hoàn toàn ủng hộ tình yêu của chúng em. Chúng em bằng tuổi nhau, cô ấy học CĐ, đã ra trường và đang trong thời gian chờ xin việc. Còn em thì còn học 1 năm đại học nữa. Cả 2 đều xác định ra trường đi làm vài năm sẽ cưới nên chưa có quan hệ trước hôn nhân. Cách nay mấy ngày, người yêu em về quê, em thì ở lại TP (thành phố thuộc tỉnh) làm thêm. Và em đã gặp lại N. N là bạn học hồi phổ thông của cô bạn cùng lớp ĐH với em (cả 3 lại là người cùng quê, chỉ ở khác huyện). Cô ấy đã nghỉ học và đi làm ở thành phố Hồ Chí Minh.
Em và N quen nhau cách nay khoảng 1 năm, thông qua người bạn chung lớp của em. Ban đầu, cả hai chỉ nhắn tin qua lại, hỏi thăm, động viên nhau những lúc gặp khó khăn. Chúng em cũng chỉ biết nhau qua ảnh chứ chưa từng gặp mặt. Mãi cho đến sau này em vẫn xem N là bạn, là em gái của mình. N cũng gọi em là anh trai. N hay tâm sự với em về gia đình của cô ấy, về bản thân.... Em là người hay cho N lời khuyên, hay động viên... nhưng tuyệt đối không có ý đồ gì ở đây cả. Mọi chuyện sẽ cứ thế trôi qua nếu như không có một ngày, cái ngày định mệnh, N cùng bạn của cô ấy (bạn học của em) rủ em đi chơi. Em xin nghỉ làm 1 buổi và cả 3 đi chơi rất vui.
Đến chiều, bạn của N về nhà (ở quê), em chở N tiếp tục đi chơi 1 chút rồi cũng về nhà cô ấy ở quê. Em về nhà trọ của em, sáng đi làm. Ai ngờ buổi tối N nói buồn gia đình, muốn em chở đi vòng vòng thành phố (thuộc tỉnh nhà của em) chơi, sau đó N bảo em chở ra bến xe để về thành phố HCM. Lúc này đã hơn 9h tối, em cũng không dám cho cô ấy đi xe khách về, cũng không thể đi xe máy đưa cô ấy về tp HCM được. Em đã cố gắng liên lạc với đám bạn để gửi N tá túc 1 đêm, nhưng cô ấy bảo không được làm phiền người khác, vả lại cô ấy không muốn vào. N bắt em quay xe lại.
Trên đường về N bảo em rẽ vào nhà nghỉ ở ven đường. Không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà em lại rẽ vào, thuê 1 phòng. Lòng dặn lòng chỉ mong có chỗ ngủ, không làm gì cả. Và đúng thật, cả 2 đi ngủ, đứa nằm 1 góc, nhưng cả hai đều không sao ngủ được. Vậy là em và N nói chuyện tới gần sáng. Đúng lúc đó, em định tắt máy lạnh, cô ấy hỏi sao lại tắt, em bảo lạnh, cô ấy đùa: "Có người ở kế bên sao không biết ôm cho ấm" em mới nói lại "ôm lỡ có gì xảy ra thì chết". Và rồi cô ấy nhìn em, em nhìn cô ấy. Bất chợt em vung tay, chạm phải tay N. N im lặng, siết chặt tay em. Em đã xích lại gần, ôm lấy N. N cũng ôm em, cả 2 hôn nhau say đắm, và chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến.
Chúng em lao vào nhau, trao cho nhau lần đầu tiên của cả hai. Cô ấy luôn gọi tên em trong lúc chúng em cùng nhau. Và khi niềm đam mê kết thúc, cả hai đều thấy lo sợ. Em còn người yêu, cô ấy sợ gia đình biết, sợ có thai. Cô ấy nói đã yêu em rất lâu, nên mới chịu theo em vào nhà nghỉ, dù biết trước sẽ xảy ra chuyện. Cảm giác hối hận trong em bắt đầu xuất hiện. Nhưng em lại không bỏ đi mà lại ôm cô ấy, cả hai cùng khóc. N nói yêu em rất nhiều, chỉ nguyện trọn đời có em thôi, đã trao thân cho em, còn em giải quyết sao thì tùy em.
Cả hai thiếp đi cho đến sáng, khi tỉnh dậy em đã thấy cô ấy nằm gọn trong lòng em, cả hai không một mảnh vải. Cảm xúc trong chúng em lại bùng dậy, cả hai lại lao vào nhau... Cứ thế, 1 ngày, 2 ngày, rồi 3 ngày trôi qua, em và cô ấy chỉ ra ngoài những lúc đi ăn, còn lại là về khách sạn và lại làm chuyện ấy. Cả hai sống như không thể thiếu nhau. Chúng em cũng đã dùng thuốc tránh thai khẩn cấp. Em đã xin nghỉ làm luôn.
Chúng em đã ở bên nhau suốt 5 ngày. Cuối cùng, cô ấy cũng về thành phố, em về quê. Khi chia tay nhau, N đã ôm em và khóc nhiều lắm, cô ấy nói nhớ em, nhớ cả khi cả hai cùng nhau làm chuyện ấy. Tối hôm đó cô ấy chạy xe từ TP xuống chỉ để ở cùng em. Cả hai lại thuê khách sạn. Cả khách sạn dường như đã quen mặt chúng em.
Mà quả thật chính em cũng thấy nhớ cô ấy, cũng rất muốn chuyện đó. Em có lỗi với người yêu em nhiều quá. Em cũng đã quan hệ với N rồi, thật tình em không biết làm gì bây giờ? N nói sẽ bỏ nhà đi thật xa, hoặc tìm đến cái chết nếu như không có được em. Em vẫn còn yêu T, người yêu ở quê, nhưng không đành lòng bỏ N. Người yêu em hiền lành , không biết gì, nếu T mà biết chắc sẽ không vượt qua được.
Em đã từng nghĩ sẽ quên chuyện này đi, lo lắng cho T, thay số điện thoại để trốn N, nhưng lương tâm em không cho phép, và em cũng luôn nghĩ tới N. Có lẽ nào em đã yêu N thật? Em lại yêu cả T? Em biết không thể nào tồn tại một tình yêu như thế. Em đã gây ra lỗi lầm lớn, mong mọi người hãy cho em lời khuyên. Em thật sự cám ơn.
Xin quý anh chị hãy giấu email của em. Em xin cám ơn rất nhiều.