Nếu nói về t thì chắc cũng hơi dài, với lại cũng không muốn nói ra nữa...và chắc  cũng không ai hiểu được hết...
Bạn thì tương đối nhiều và thân thì cũng không  ít,cả nam và nữ. Có thể nói là bắt đầu vào năm nhất, t đã quan tâm đến 1 bạn, đó  là một trong những bạn thân ngay học kì đầu...và cũng do 1 sự trùng hợp nào đó,  sau vài lần đổi người, thì e và bạn ấy là 1 đôi, trong kì múa và diễn erobic (kì  hội thao do trường DH đăng cai tổ chức, cả lớp e đều tham gia hết, và thêm 1 vài  bạn ở lớp khác)...năm đầu nhưng các bạn đã đi chơi rồi, lại nhà trọ đứa này, đứa  kia , làm cái này, cái nọ, rồi ăn uống...và cũng là lần đầu t cảm thấy có người  "hợp" với mình...và cũng do thân thiết ( cả nhóm lận) vài lần ghé nhà trọ, thì t  cũng sớm được biết là bạn ấy đã có bạn trai rồi, và họ đã từ năm lớp 11...kể từ  đó coi như xong, hết "ý định" luôn...và luôn nhắc mình dừng lại đúng lúc...một  thời gian cũng nhắn tin nói chuyện vui vẽ bình thường, và cũng rất bình thường,  không vấn đề gì hết...và rất nhiều việc khác, với lại "không có chuyện để nói",  không muốn ảnh hưởng đến hạnh phúc hiện tại của bạn ấy, và cũng muốn “quên” đi,…  nên tin nhắn cũng ít dần...và dường như không còn 'để ý" đến nữa... Nhưng, cách  nay cũng khoảng 3 tháng rồi...t mới vô tình biết được bạn ấy và bạn trai đã chia  tay...biết được vì những lần đi chơi mới đây ( đi chơi...1 nhóm về nhà 1  bạn,...trước đó, đúng hơn là ngoài học kì đầu, những năm sau đó bạn ấy rất ít  tham gia vào các buổi đi chơi nhóm trong lớp nữa...giờ mới "chịu" đi...do  "buồn"...)...

t và ấy cũng bắt đầu "nói chuyện " trở lại...và cũng bắt đầu  quan tâm bạn ấy hơn, mà không dấu nữa...( còn trước đó thì không ai biết cả)...  nói chuyện rất nhiều, nhưng chưa bao giờ hỏi chuyện tình cảm trước đó của bạn ấy  cả...chỉ là tự hiểu thôi...không muốn bạn ấy phải buồn...mà nếu có hỏi thì cũng  sẽ làm bạn ấy khó xử nữa... Có lẽ giữa t và bạn ấy chỉ dừng lại ở tình bạn  thôi...bạn ấy hiện cũng có rất nhiều người "quan tâm" mà lại đầy đủ điều kiện  nữa...nhưng bạn ấy cũng nói là không chấp nhận ai hết, vì chưa muốn "khổ"...làm  sao trong hơn 5 năm rồi lại có thể "quên" trong vòng mấy tháng được ...và cũng  đã khoảng 3 tháng rồi, từ lúc "biết" đó...ngày nào t cũng nhắn tin trò chuyện  với bạn ấy,không ít thì nhiều...nhưng dần về sau này thì hạn chế nhắc đến 2 chữ  "tình cảm" rồi...chỉ nói chuyện bình thường thôi!...cách đây vài hôm, thì do t  sửa điện thoại dùm bạn ấy...bạn ấy thì vào thi...t đã cố tình xem tin nhắn của  bạn ấy...bạn ấy vẫn còn giữ những tin nhắn của người con trai kia, đúng như cảm  giác phẩn nộ, những lời "gian  dối", từ ngữ mà bạn ấy lúc nói với t, t cũng thấy  rất khó chịu khi đọc những tin nhắn đó, ông xã, bà xã, yêu, đám cưới, vợ chồng,  những đứa con...đọc mà thấy muốn dị ứng luôn...hứa hẹn...quá ngọt ngào...ngọt  đến quá mức, những câu từ mà t cũng không ngờ ( mà cũng chắc do t chưa từng có  trãi qua cảm giác đó thôi)... bỏ đứt quản vài tin nhắn lại là lời hứa...chung  thủy, không có tình cảm gì về người con gái kia...kế đó là năn nĩ...rồi "kết  thúc"...2 người kia và người bạn này!...đến cả trăm tin nhắn, nhưng t chỉ xem  khoảng phớt qua chừng vài tin nhắn thôi...vì khi đọc t thấy "bực" và khó chịu  lắm...cũng không muốn "xem" chuyện riêng của bạn ấy nhiều quá, sợ bạn ấy sẽ  buồn...
Biết thế thôi, chứ t có thể làm gì đây...chỉ nói chuyện thường  ngày thôi, không dám "nhắc" đến chuyện kia nữa...vì biết bạn ấy sẽ lại buồn  nữa...giờ thì bạn ấy về quê rồi, a và các chị bạn ấy đều có gia đình và ở riêng  hết rồi, tuy cũng cách không xa, và cũng hay thường hợp mặt...nhưng giờ thì chỉ  có bạn ấy và cha mẹ bạn ấy...như thế thì càng có nhiều thời gian "nghĩ ngợi" lại  càng thêm buồn....
Mọi chuyện có tạm lắng một thời gian…nhưng cũng do t  hết…đáng lý ra sẽ có một ngày vui vẻ, thì những tin nhắn của t lại làm bạn ấy  thêm phiền lòng, ý tốt nhưng không đúng lúc!...
Và t đã không quan tâm đến  cảm nhận của bạn ấy, đến lúc nhận ra thì có thể quá trễ…mới nhận ra tối này…lúc  không thể ngủ được…
Mới hqua thôi, t đã nói với bạn ấy là t đã xem tin nhắn  trong điện thoại của bạn ấy, bạn ấy rất buồn, và giận t vì đã xem chuyện riêng  của bạn ấy…trước giờ t không muốn dấu bạn ấy diều gì cả, có thể bạn ấy sẽ hiểu t  hơn..nhưng cũng sẽ rất giận, và buồn t, có thể sẽ không bao giờ tin t nữa!...giờ  thì bạn ấy không muốn nghe, và càng không muốn t nói gì thêm nữa…
Nhưng  t vẫn nhắn tin , và giải thích rất nhiều…nhưng phần lớn tin nhắn đều báo lại là  không gửi được , lần nào cũng thế, khi t nhắn tin nhiều cùng lúc là bị lỗi như  thế!...
lúc này bạn ấy mới thực sự thừa nhận là không thể quên, và không  muốn quên, chỉ muốn giữ những kniem “đẹp” đó, và kiu t đừng xen vào nữa…có lẽ là  lúc bạn ấy giận nhất!!!
mọi cố gắng của t không phải là có được tc của  bạn ấy, vì t đã sớm biết bạn ấy không thể chấp nhận t rồi!... t chỉ muốn thấy  bạn được hạnh phúc, vui ve trở lại như ngày nào!... “biết rồi”, bạn ấy luôn nói  thế! Nhưng bạn ấy không hề hiểu!...bạn ấy nói là những “kniem” đó không ảnh  hưởng gì htai của bạn ấy, chính t đã làm bạn ấy khó chịu! đúng là t làm bạn ấy  thêm phiền lòng, và buồn đi, những lúc đáng lẽ bạn ấy đang vui!... nhưng bạn ấy  cũng đang lừa dối chính mình, đó là cảm nhận của t, để t yên lòng hay “giận dỗi”  gì đó…cái bạn ấy nói và cái bạn ấy làm trái ngược hẳn, vui vẻ ư!...nếu vui thì  chẳng ai lại thích nghe nhạc buồn cả!...gần đây ngay cả nhạc chờ cũng thể hiện  điều đó!...







