Tôi năm nay 26 tuổi là một nhân viên ngân hàng. Ngoại hình tôi không xấu nhưng có lẽ do duyên số tôi quen 2 người trước đây đều chia tay vì hoàn cảnh gia đình hai bên không hợp nhau. Sau khi chia tay 2 mối tình, tôi chú tâm vào công việc để quên đi mọi thứ nhưng rồi thật sự có những lúc thấy bạn bè có người yêu và lần lượt lập gia đình tôi lại chạnh lòng.
Tôi vào vietnamsingle để đăng profile tìm bạn. Tôi nhận được rất nhiều lời kết bạn nhưng tôi không cảm thấy việc kết bạn qua mạng là có kết quả tốt đẹp. Hàng ngày tôi vẫn vào checkmail nhưng tôi không trả lời bất kỳ mail nào.
Cho đến một ngày...tôi vô tình nhận ra anh có nét gì đó rất giống người yêu cũ của tôi và...tôi đã chủ động gửi mail kết bạn với anh. Anh trả lời mail tôi rất nhẹ nhàng nhưng sau đó im lặng không trả lời mail tôi vài ngày. Tôi bắt đầu thấy buồn và nhớ 1 điều gì đó bâng quơ. Tôi gửi mail hỏi anh vì sao không trả lời mail tôi. Vài hôm sau, tôi nhận được mail anh rằng anh nói anh vừa chuyển công tác từ quê vào Sài Gòn, công việc rồi gia đình khiến anh không có thời gian trả lời mail tôi. Tôi lặng lẽ không nói gì. Lòng chợt nghĩ đến một điều gì đó. Tôi lại vào profile anh. Lần này tôi đọc kĩ từng lời giới thiệu về anh. Anh tự giới thiệu anh đang trong tình trạng ly hôn...Tôi sững sờ....Một người đàn ông 26 tuổi như tôi nhưng đã lập gia đình và ly hôn?
Tôi không tin vào mắt mình. Tôi trỏ lại với nick yahoo mà chúng tôi liên lạc nhau. Tôi gõ vào facebook thì tôi lại biết thêm anh đã có gia đình và một bé trai 3 tuổi nưng trên facebook anh vẫn ghi rõ anh đang độc thân. Tôi lân la tìm hiểu công ty anh làm trên trang web thì biết anh đang làm business manager cho công ty ấy. Và quả thật công ty anh vừa mở showroom tại TP. Tôi lấy được số điện thoại trên trang web và gọi cho anh với tư cách của một người thầm yêu anh lâu rồi mà anh không biết. Tôi trêu đùa và chặn hỏi anh đủ điều để biết về tình trạng của anh và những gì anh đang nghĩ khi hôn nhân tan vỡ. Cái tôi nhận được đó là một con người rất chững chạc và nghiêm túc. Anh nổi cáu và không muốn đùa giỡn vói tôi nếu không biết tôi là ai
Tôi thừa nhận với anh tôi là người đã liên lạc anh trong thời gian qua. Anh không giận tôi nữa và nhẹ nhàng hơn với tôi. Anh kể tôi nghe về cuộc sống trước khi lập gia đình, rằng anh là người rất hào hoa có rất nhiều cô gái thầm mong và khi ấy cuộc sống của anh rất buông tha. Nhưng đến ngày anh gặp vợ anh, anh dường như bị cô ấy hút hồn. Anh yêu cô tha thiết. Anh kết hôn và đi làm kinh doanh lo gia đình, từ bỏ các cuộc chơi. Anh về ăn cơm với vợ, sáng sáng anh làm vệ sinh cho con và đưa con đến trường rồi cùng vợ ăn sáng. Tối anh về nhà đúng giờ, ít nhậu nhẹt. Anh dành tất cả thời gian rảnh bên vợ và chăm sóc con. Anh cứ nghĩ anh đã tìm được một mái ấm hạnh phúc.
Nhưng rồi dần dần vợ anh - cô ca sĩ phòng trà, xinh đẹp, trẻ hơn anh 2 tuổi, luôn muốn thu hút mọi ánh nhìn, sự ngưỡng mộ của những người xung quanh - đã thay đổi. Vợ anh về tối hơn. Đêm đêm cô trở về nồng nặc mùi rượu, cô bỏ anh và con ở nhà để lao vào các cuộc vui thâu đêm suốt sáng. Anh khuyên răng và cố gắng nhẫn nhịn vì con còn quá nhỏ, anh lại yêu cô ấy tha thiết. Vợ anh khóc lóc, van xin và rồi anh lại yêu vợ. Một năm cứ thế lặp đi lặp lại, rồi vợ anh bỏ vào sài gòn ca hát. Anh nhớ vợ thương con vắng mẹ, anh xin chuyển công tác vào sài gòn để được gần vợ. Vào đến sài gòn anh mới biết vợ không còn là của anh nữa. Ba đêm đầu tiên anh về sống chung nhà trọ với vợ nhưng anh phải chứng kiến cảnh cô bước vào nhà từ tay người đàn ông khác. Cô ham mê xa hoa tiền bạc. ngày thứ tư và ngày thứ năm lên sài gòn, anh ngủ một mình trong căn phòng trọ, vợ anh không về. Sáng ngày thứ sáu, cô trở về nhà và nói với anh dọn đi nơi khác và cô đưa đơn đòi ly hôn. Anh biết mình không giữ được vợ nữa, anh ký đơn và dọn ra khỏi nhà chuyển vào sống trong cơ quan.
Anh buồn và cô độc hơn khi không còn gia đình. Anh đăng profile tìm bạn và lao vào nhậu nhẹt suốt 1 tuần sau đó. Rồi anh và tôi biết nhau…
Anh kể tôi nghe và nói với tôi rằng anh yêu và mãi mãi không bao giờ quên người vợ đó. Tôi hỏi anh vậy tại sao tìm bạn làm gì. Anh nói với tôi anh buồn và muốn nói chuyện với một ai đó, chỉ đươn giản vậy thôi. Còn hiện giờ, anh không nhậu nữa mà chỉ tập trung công việc và nghĩ về con.
Tôi bắt đầu thấy thương cho anh dù tôi chưa gặp anh. Tôi hỏi anh về chuyện con cái, anh nói con quá nhỏ luật pháp ưu tiên cho vợ nuôi chứ anh không được nuôi con. Tôi trăn trở khi nghĩ đến đứa bé sẽ giao lại cho người mẹ trẻ ham chơi ấy rồi sẽ ra sao? Tôi cảm nhận anh dường như bất lực trước mọi thứ. Sau lần nói chuyện điện thoại đó, anh không muốn tôi nhắc lại chuyện buồn của anh, anh kêu tôi đừng khơi lại nỗi đau của anh.
Anh/chị ơi, tôi phải làm sao đây? Cảm giác trong tôi giờ đây dường như đều suy nghĩ về anh. Tôi nhớ anh hàng ngày, tôi nghĩ về anh bất kỳ lúc nào dù đang bận việc. Tôi ước gì mình có thể san sẻ nhưng nỗi đau này với anh. Tôi biết tim tôi đang rung động. Tôi bắt đầu nghĩ về anh về một gia đình. Tôi thương đứa bé. Hình đứa bé rất dễ thương và rất giống anh.
Tôi rất muốn anh cho tôi cơ hội gần bên anh hơn. Nhưng tôi biết làm sao đây khi mà tôi cảm giác anh chỉ muốn tìm người nói chuyện chứ anh không muốn chấp nhận thêm bất kỳ người phụ nữ nào ngoài vợ anh. Anh nói với tôi, sau ngày anh lấy vợ anh vẫn có rất nhiều bạn nữ rất thân nhưng bao giờ anh cũng nhấn mạnh với họ rằng anh đã có vợ và vợ con là tất cả với anh. Anh nói với tôi anh đã không ít lần nói với bạn nữ của anh rằng chỉ được xem anh là bạn tuyệt đối không được yêu anh.
Tôi phải làm sao đây? Tôi hoang mang lo sợ mình sẽ yêu anh. Và tình yêu của tôi rồi sẽ đi đâu về đâu? Sau lần điện thoại hơn tiếng đồng hồ đó, anh không còn nói nhiều hơn với tôi và dường như tất cả các lần điện thoại đều là tôi gọi anh.
Xin hãy giúp tôi vào lúc này. Tôi phải làm gì đây để đến bên anh. Tôi thương anh và con dù tôi chưa biết về anh. Tôi không biết sẽ đối mặt thế nào nếu ngày nào đó tôi không còn được liên lạc với anh. Tôi vốn sĩ là người đã bị tổn thương tình cảm 2 lần, khó khăn lắm tôi mới tìm lại được cảm giác nhớ mong một người. Tôi chấp nhận chấp duyên với anh dù tôi chưa từng kết hôn. Tôi chấp nhận sẽ lo lắng cho con anh nếu anh đón nhận tôi. Xin hãy giúp tôi!
Thân mến!
Mai Trang