Áp lực học tập lớn khiến bệnh trầm cảm xuất hiện ngày một nhiều ở học sinh, sinh viên. Hãy nghĩ đến bệnh này nếu có các biểu hiện mất ngủ, mệt mỏi, chán ăn, mất hứng thú trong mọi việc...
Trầm cảm là một dạng rối loạn tâm thần hay gặp nhất, với triệu chứng rất đa dạng và phong phú.
Mất ngủ là triệu chứng hay gặp nhất. Bệnh nhân có thể mất ngủ đầu giấc (khó vào giấc ngủ), giữa giấc (đang ngủ tỉnh dậy, sau đó rất khó ngủ lại) và cuối giấc (thức giấc sớm, không ngủ lại được). Nếu thức giấc sớm hơn thường lệ trên hai giờ thì coi là mất ngủ. Chẳng hạn, bình thường bệnh nhân thức dậy lúc 5 giờ sáng, bây giờ thức giấc lúc 2 giờ sáng mà không sao ngủ lại được. Nếu trầm cảm nặng sẽ gây ra mất ngủ toàn bộ.
Mệt mỏi, uể oải cũng thường gặp ở người trầm cảm, đặc biệt là về buổi sáng. Buổi chiều, cảm giác mệt mỏi có giảm đi nhưng vẫn còn rất rõ rệt. Đây là nguyên nhân gây giảm sút khả năng học tập ở bệnh nhân.
Người trầm cảm ăn mất ngon nên ăn ít, từ đó dẫn đến gầy sút, thậm chí vài kg mỗi tháng, có những người khi đến khám bác sĩ tâm thần thì đã sút hơn 10 kg.
Bệnh nhân mất mọi quan tâm, thích thú trong sinh hoạt, công việc hoặc giải trí. Các sở thích trước đây đều bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Chẳng hạn, trước đây bệnh nhân thích bóng đá thì giờ chẳng quan tâm đến bóng đá nữa.
Cảm giác buồn rầu, hoặc bực bội, khó chịu làm nét mặt bệnh nhân luôn rầu rĩ. Không có cách nào làm họ vui lên được. Bệnh nhân luôn cáu gắt với mọi người vì những lý do không đâu.
Người trầm cảm chán mọi thứ, cho mình là vô dụng, vì vậy muốn buông xuôi mọi việc. Điều này ảnh hưởng rất nhiều đến kết quả học tập. Nhiều gia đình than phiền rằng bệnh nhân chán nản, muốn bỏ học không lý do, mặc dù trước đó là một sinh viên rất chăm chỉ, học giỏi.
Bệnh nhân không thể tập trung chú ý vào một việc cụ thể, do đó không thể ghi nhớ được, có khi đọc một đoạn sách mà không sao biết được sách nói về cái gì. Vì vậy kết quả học tập giảm sút rõ rệt, có thể thi trượt tất cả các môn mặc dù học kỳ trước còn là học sinh giỏi.
Do cảm giác bứt rứt, buồn nôn, lo lắng vô cớ, bệnh nhân khó có thể ngồi yên một chỗ được một lúc. Họ luôn trong tâm trạng lo lắng vô cớ với những lý do không đâu.
Thường xuyên có các rối loạn cơ thể như đau đầu, đau bụng, đau ngực, đánh trống ngực, đau cơ, ra nhiều mồ hôi... cũng là biểu hiện trầm cảm. Người bệnh thường được đưa đi khám ở bác sĩ thần kinh (đau đầu), tim mạch (đánh trống ngực), tiêu hóa (đau bụng)... nhưng không tìm ra một bệnh cụ thể nào. Họ thường đến khám bác sĩ tâm thần ở giai đoạn muộn, khi bệnh đã trở thành mạn tính, vì vậy việc điều trị khó khăn và kéo dài hơn.
Người trầm cảm có thể có ý định hoặc hành vi tự sát do bi quan, chán nản, muốn chết đi cho nhẹ gánh. Nhiều người có kế hoạch tự tử rõ ràng như tìm cách mua thuốc gây độc. Không được coi thường triệu chứng này, cần điều trị nội trú tại khoa tâm thần càng sớm càng tốt.
Bệnh nhân phải được điều trị bằng thuốc chống trầm cảm. Các biện pháp điều trị khác như đông y, châm cứu... cho kết quả không rõ ràng. Thuốc chống trầm cảm có nhiều loại nhưng dù dùng loại gì thì thời gian điều trị tối thiểu cũng phải là 6 tháng. Nếu điều trị quá ngắn, bệnh sẽ dễ tái phát.
(Theo Sức Khỏe & Đời Sống)