Anh là 1 du học sinh nghèo phải bương chải mọi thứ bằng chính sức lao động của anh. Tôi là 1 người con gái may mắn hơn Anh là đc quyền định cư nơi xứ sở mà mọi người ước ao, không chịu nổi sự hắt hỉu của gđ người cậu ruột tôi đã quyết định ra đi tự thân vận động. Tôi và anh gặp nhau tại nơi làm việc, thời gian đầu tiên chúng tôi quý nhau như 2 người anh em.
Chúng tôi chia sẻ với nhau nhiều tâm sự. Sau đó tôi đc biết visa của a sắp hết hạn, thương a con người chịu thương chịu khó, quý a ở cái tình người, tôi đồng ý giúp anh bằng cách... Như thế nào chắc các bạn cũng đã biết. Anh đưa ra 1 số tiền lớn và cam kết trong từng thời kì của giấy tờ để trả cho tôi nhưng thấy a làm ngày làm đêm làm sao tôi nhẫn tâm nhận số tiền lớn để rồi người ta lại bán hết sức lực để có. Đây lại là người anh,người bạn tôi yêu quý nhất. Tôi nói với Anh tôi chưa Cần tiền bởi lẽ gia đình tôi ko nghèo hay nói đúng hơn là 1 gia đình khá giả, tôi chỉ muốn giúp Anh trước để a có thể phụ giúp gđ a và chăm lo cho bản thân Anh, sau này hãy trả tôi số tiền ấy chưa muộn.
Chúng tôi bắt đầu đóng giả 2 người đang yêu nhau, rồi quyết định dọn về chung nhà để càng làm tăng niềm tin của mọi người. Thời gian đầu chúng tôi sống đúng nghĩa của 2 từ "Anh em", chúng tôi chia sẻ vs nhau từng câu chuyện trong cuộc sống. Anh tâm sự vs tôi về chuyện tình yêu của a, về người con gái nơi quê nhà. Tôi đồng cảm cho a,cho người con gái ấy và càng ra sức giúp họ nhiều hơn và hơn hết tôi hứa với anh 2 năm sau khi giấy tờ a ổn định tôi sẽ tự động ly hôn để 2 người yêu nhau đc hạnh phúc. Rồi bỗng 1 ngày, đi làm về tôi thấy đc sự buồn bã vương trên gương mặt đã bị cuộc đời này vùi dập mà mất đi vẻ trẻ Trung so với lứa tuổi, tôi hỏi Anh và Anh đã oà khóc như 1 đứa trẻ, a hỏi tôi vì sao người yêu của a có thể tắt máy a k thể Liên lạc đc và a rất lo lắng rồi Anh lại hỏi tôi vì sao tình thân nơi xứ người lại bạc bẽo quá để a mất đi người cậu thân yêu.
Bất giác tôi ôm chặt lấy anh,vỗ về như 1 đứa trẻ, tôi nói vs Anh du ai ko tốt với Anh nhưng vẫn còn có tôi_người em gái này luôn tốt và bên cạnh anh. Anh choàng tay ôm lấy người tôi và dựa vào khóc to như 1 đứa trẻ bị lạc mẹ. Từ ngày hôm đó, tôi quyết định sẽ chăm sóc Anh thật tốt để anh cảm nhận được sự ấm cúng của tình thân,thứ cảm giác bị đánh mất nơi xứ người chỉ biết duy nhất chữ tiền. Từ 1 cô tiểu thư rất đc ba mẹ cưng chiều,1 cô công chúa út chưa bao giờ phải bước chân vào bếp (ba mẹ tôi vẫn còn đang ở Vn), vì thương cho số phận của Anh cũng như tôi qua xứ người bi chính những người thân ruồng rẫy, tôi lo cho Anh từng chén cơm ly nước, tôi hay lắng nghe và khuyên nhủ Anh khi Anh chán nản.
Chúng tôi dành cho nhau niềm vui tiếng cười khi về nhà. Anh nói với tôi rằng, cảm giác tôi đem đến cho Anh là cảm giác của người thân,1 cảm giác an toàn không giống như những người con gái khác. Thời gian cứ thế trôi qua, 1 ngày Anh dẫn bạn của a về nhà (nói đúng hơn là share 1 căn phòng trong nhà của người ta) và giới thiệu với a ta người vợ sắp cưới là tôi. Hôm đó có lẽ là đêm định mệnh của 2 chúng tôi,sau khi tiễn bạn a về,khi đã ngà ngà hơi men, chúng tôi giỡn với nhau,giành giật 1 cái mền rồi bỗng nhiên anh choàng tay qua người tôi.
Trong tôi như có 1 luồng điện xẹt ngang trong người rồi Anh chủ động tìm đến với tôi (tôi chẳng hiểu nổi vì sao tôi lại chống cự 1 cách ko dứt khoát). Sáng hôm sau, sợ a ngại, tôi chẳng nhắc lại chuyện tối qua, tôi tự nói vs mình rằng có lẽ a say nên nhầm lẫn tôi với người yêu của Anh. chuyện ấy lại xảy ra 1 lần nữa và lần này người say chính là tôi,Anh chở tôi về sau bữa tiệc của 1 người bạn.
Anh ôm tôi vào lòng khi nghe tôi nói lạnh va rồi... Từ ngày đó chúng tôi biết rằng tình cảm đã dần nảy sinh trong chúng tôi từ lâu lắm rồi! Tôi luôn tự trách mình vì điều đó sẽ làm người yêu của a đau đớn! Nhưng rồi càng bước chân vào đời sống của a, tôi càng phát hiện ra người yêu của Anh luôn làm a mệt mỏi khi thì than vãn chuyện công việc ( cô ấy không bằng lòng với mức lương 2,5 triệu với 1 sinh viên chuẩn bị tốt nghiệp cao đẳng như cô ấy), khi thì kêu a gửi tiền về (trong khi biết rằng Anh làm việc rất vất vả), khi thì làm tình làm tội a nói đi bar làm việc rồi lại xuất khẩu lao động, rồi lại cứ Liên tục đòi chia tay để anh phải năn nỉ khi anh bỏ cuộc sau đó lại quay lại níu kéo, tôi chẳng thể hiểu đc người con gái đó muốn gì ở anh, có thực sự yêu Anh như lời a nói.
Nhìn a đầy phiền muộn, Tim tôi đau nhói nhưng biết làm sao hơn vì tôi còn mang nặng trong lòng lời Hứa với anh,sẽ ra đi để a đc hạnh phúc. Rồi tôi phát hiện tôi có thai với anh, tôi rất hạnh phúc nhưng lại rất lo sợ vì tôi không muốn a có trách nhiệm với tôi vì tôi cứ bị ám ảnh bởi lời hứa. Tôi quyết định sẽ ra đi cùng với giọt máu của anh, tôi nghĩ tôi không hp để có đc Anh nhưng dù sao vẫn còn 1 chút gì đó của a là của riêng tôi, tôi âm thầm chờ cơ hội để ra đi nhưng ko ngờ vì làm việc quá sức, tôi chẳng may làm mất đi đứa con mà tôi mong mỏi chờ đợi. Đau nhất chính là ngày tôi mất đứa con tôi yêu quý và mong mỏi là ngày tôi đọc đc những lời lẽ của a và ng yeu qua tn. Cô ấy lại đòi chia tay, a lại níu kéo rồi hứa sẽ vì con của họ trong tương lai.
Tôi đau đớn gần như gục ngã suốt 1 thời gian dài, tôi tự hành Hạ bản thân mình bằng cách vùi mình trong men rượu, giật mình nửa đêm tôi lại khóc thổn thức cho giọt máu của mình. Tôi ko muốn a phải mang thêm phiền muộn chỉ biết chia sẻ lòng mình với từng Trang Nhật ký, và a đã vô tình đoc đc những điều đó, anh đau đớn xin lỗi tôi rất nhiều. Rồi a nói 2 năm sau rời xa a tôi phải thực sự sống hạnh phúc để a ko phải hối hận vì đã làm khổ tôi. Để anh không lo lắng, tôi giả vờ vui cười, giả vờ quên đi đứa con vừa mất, nhưng vì còn quá trẻ không biết cách chăm sóc bản thân sau khi hư thai và làm việc quá sức (tôi muốn giúp a trả nợ món nợ của cha mẹ vì tôi đã xem a là chồng dù rằng với gđ a tôi chỉ là vợ giả, tôi thương yêu cha mẹ Anh như chính cha mẹ của tôi, để có thêm thời gian làm việc tôi chấp nhận hy sinh nửa năm học của mình để cùng Anh chia sẻ trách nhiệm với gđ và tôi đã giấu tất cả vs những người thân yêu của tôi ở Vn) tôi lâm vào tình trạng suy Kiệt cơ thể đến bây giờ tôi vẫn chưa phục hồi sức khỏe dù rằng tôi đã bị hư Thai cách đây hơn 3 tháng.
Tôi yêu Anh, tôi thực sự yêu Anh, nhưng chưa hề nghĩ sẽ chiếm a là của riêng vì tôi nặng lòng với lời Hứa ban đầu. Anh nói tôi phải ích kỷ cho tôi 1 chút nhưng vs a tôi lại ko làm đc việc đó. Các bạn biết không? Vì yêu anh, tôi chấp nhận kêu người yêu của a là chị dù rằng người ta nhỏ tuổi hơn tôi, từ học thức lẫn gia đình đều ko bằng tôi vì tôi nghĩ tôi là người đến sau. Vi yêu Anh, tôi quên đi sự ích kỷ của người phụ nữ khi yêu để giúp bạn gái a tìm được việc làm để ko còn đi tiếp thị bia ở các quán nhậu với tấm bằng cao đẳng nghề trong tay nhưng đổi lại là gì các bạn biết ko? Là 1 câu nói ko chủ ngữ với Thái độ nạt nộ: Đc rồi ko Cần! Của người ấy. Vì yêu Anh, tôi chấp nhận giấu chuyện a va tôi đã thực sự là vợ chồng với người ấy để khi Anh có việc với bạn, tôi nghe đt dùm Anh và nhận đc những câu nói chua chát, khinh thường của người ấy dành cho tôi.
Tôi cảm thấy nhục nhã biết bao khi mình là vợ đc pháp luật công nhận lại bị người yêu của a nặng nhẹ khi mà bao lần tôi cố gắng giúp họ vs tình cảm thực sự,khi mà tôi chấp nhận để chồng mình gọi cho người ấy chỉ vì 1 lời đã Hứa ban đầu và vì tôi là người đến sau_ Người thứ 3. Rồi khi a biết chuyện, a làm dữ với cô ấy. Cô ấy lại nhẹ nhàng ân Cần với tôi,phải chăng bản chất của con người là như thế; có thể thay đổi 1 cach nhanh chóng như vậy? 1 ngày đi làm về, tôi nhận được 1 cuộc gọi nhỡ từ 1 số đt lạ, tôi cứ ngỡ rằng đó là số đt mới của con bé em họ ở Vn, tôi đã nt tâm sự rất nhiều. Và rồi tôi nhận đc 1 tn vô cùng tàn nhẫn, người ta bắt tôi phải rời xa người tôi yêu dù tôi là vợ, người ta bắt tôi phải toại nguyện cho họ sống với nhau vì họ đã từng...
Người ta nói người ta ko thể sống thiếu chồng tôi (trong khi đã nhiều lần đòi chia tay, có khi còn hăm dọa sẽ về quê lấy chồng để gây sức ép với chồng tôi), còn tôi thì sao???? Tôi đã Kiệt sức và tìm đến cái chết. Khi tôi đc cứu sống, a nói tôi đc quyền giữ anh, ko phải trả gì cả, vì tôi là vợ Anh nhưng tương lai sẽ rất khó khăn vì phải chia sẻ anh với người khác. Anh nói người ta là mối tình đầu của Anh,là người phụ nữ đầu tiên... Với anh,vừa tình vừa nghĩa Anh không thể phụ người ta. Anh nói a đi 4 năm người ta ko có bạn bè gì hết chỉ biết có anh nhưng đó có phải là sự thực khi mà a ra đi chỉ mới 18t và 1 thiếu nữ 18t có thể chờ đợi 1 người đc sao khi mà luôn mở miệng nói lời chia tay để làm khổ anh,sao lại bắt Anh phải gánh luôn cả nợ của mẹ người ta khi bản thân Anh con đang nặng gánh với gia đình. Tôi phải làm sao đây? Làm sao để có đc hạnh phúc cho riêng tôi. Phải chăng ước muốn giữ Anh bên cạnh là 1 việc làm quá ích kỷ? Giờ đây, tôi chẳng dám về Vn dù rằng chúng tôi dự định sẽ tổ chức đám cưới ở Vn, tôi sợ về Vn tôi sẽ mất a vĩnh viễn vì người con gái ấy đã từng nt cho Anh nói rằng: khi a về Vn,người ấy sẽ sinh con cho a! Phải chăng tôi là người thứ 3, là người cướp đoạt tình yêu của kẻ khác....
Giờ đây, tôi chỉ biết làm trọn trách nhiệm của 1 người vợ, 1 người vợ trẻ chỉ đc pháp luật công nhận, 1 người vợ phải chia sẻ chồng mình với 1 người khác và là 1 người vợ miệng cười mà tim buốt giá!!!!! Tôi luôn tự hỏi liệu người con gái ấy có sống đc với chồng tôi khi mà cuộc sống a ấy đầy khó khăn như bây giờ?hay cô ấy chỉ nghĩ đến hào nhoáng của 1 đất nước xa lạ?????
Thuy Nguyen <yuki_....@yahoo.com>