Ngay trang đầu tiên, quyển sổ đã chiếm cảm tình của mẹ bởi dòng chữ: Cha mẹ và học sinh chọn tấm ảnh đẹp nhất, thích nhất để dán vào đây. Rồi trang thứ hai, thứ ba cũng làm mẹ bị lôi cuốn: thông tin về chiều cao, cân nặng, sức khỏe, thói quen, điều yêu thích, việc học ở trường, ở nhà… của con.
Hôm dự tổng kết học kỳ, con mang về đưa mẹ ký sổ liên lạc. Cô giáo của con phê rằng: Tháng này con ngoan, lễ phép với thầy cô, có nhiều cố gắng và thi đạt kết quả khá.
Mẹ nhớ năm học trước, vì lười biếng nên con bị mất danh hiệu học sinh giỏi, suýt nữa còn không có cả danh hiệu học sinh khá. Cô nói với mẹ: “Tiếc cho con quá, vì con đã không phấn đấu học tập đúng năng lực của mình”.
Trang cuối cùng của quyển sổ liên lạc năm ngoái, cô giáo đã ghi, con ngoan, thông minh và trung thực. Ở con, cái đúng, sai luôn rạch ròi.
Mẹ không bắt buộc con phải đạt điểm 9, điểm 10. Chỉ cần con học đúng năng lực và cố gắng rèn luyện từng ngày cho tốt hơn là mẹ vui rồi.
Tối nay, khi mẹ lật quyển sổ liên lạc chuẩn bị ghi lời cảm ơn cô giáo, bỗng thấy ở trang 5, nơi ghi mong muốn của học trò, có dòng chữ bằng bút chì con đã xóa, nhưng vẫn còn đọc được dòng chữ: “Con mong mình học tốt hơn!”. Cảm ơn quyển sổ liên lạc. Nhờ nó mà mẹ, cô và con có nơi trao đổi, tâm tình. Có một nơi để con nói những bí mật, những ước mơ và nguyện vọng cũng như phấn đấu để đạt được.
Quyển sổ liên lạc này mẹ sẽ cùng con gìn giữ để mai đây lớn lên, đọc lại, con hiểu rằng ngay từ thời thơ bé, con đã được quan tâm và chia sẻ những ấp ủ của mình một cách trân trọng và yêu thương.
Mẹ của Rùa