Thời gian trôi, cậu bé lớn nhanh và nghe tốt. Ngày nọ, vừa từ trường học về nhà, cậu bé lao vào vòng tay mẹ và không kiềm được xúc động: “Một anh lớp trên nói con là đồ quái vật”. Người mẹ hiểu rằng cuộc sống của con rồi đây sẽ còn nhiều lần tổn thương như vậy.
Rồi cậu bé trưởng thành, là một anh chàng đẹp trai và có niềm đam mê văn chương, âm nhạc. Ngày kia, người cha gặp bác sĩ để tìm cách nào cho con trai có được hai vành tai. Bác sĩ nói là họ có thể phẫu thuật nếu có ai đó hiến tặng… tai. Hai năm sau, người cha điện thoại cho con: “Hãy đến bệnh viện gấp, con ạ. Con được tặng đôi tai, nhưng người ấy muốn giữ bí mật danh tánh”.
Cuộc phẫu thuật rất thành công, với diện mạo mới, người con tỏa sáng trên đường đời, anh kết hôn và có cuộc sống riêng thật hạnh phúc. Thỉnh thoảng anh vẫn hỏi cha: “Con rất muốn biết ai tặng cho con đôi tai, bởi không gì có thể bù đắp cho lòng tốt của người ấy”. Người cha chỉ nói: “Cha mẹ đã cam kết giữ kín thông tin về người ấy”.
Nhiều năm trôi qua, rồi cái ngày đen tối nhất của gia đình họ cũng đến - người mẹ qua đời. Trước khi nắp quan tài đóng lại, người con vô cùng bàng hoàng vì cha mình chậm rãi vén mái tóc giả màu nâu đỏ của mẹ lên, và anh thấy mẹ… không còn đôi vành tai. Người cha thì thầm: “Mẹ từng nói với cha là mẹ rất vui vì không phải đi cắt tóc nữa, và cha luôn thấy mẹ con mãi đẹp”.
Vĩnh Linh (theo http://www.motivateus.com)