Mẹ thường bàn mọi việc với chú vì ba già yếu, bệnh tật. Con buồn vì không gian riêng của mình bị thu hẹp và không hiểu sao mẹ lại nghĩ đến chuyện vay tiền để làm nhiều việc cùng một lúc như vậy. Mẹ chăm sóc hai chị em con đặc biệt hơn mọi khi, tụi con đi học về là mẹ kéo tay từng đứa lại, hôn hít như khi tụi con còn nhỏ, dù bây giờ con đã là sinh viên, em trai đang học 12…
Rồi mẹ nói với con, sau này ráng thay mẹ lo cho ba và em. Mẹ đem cả giấy tờ nhà đất trao tận tay con, bảo đây là tài sản của mẹ cho hai đứa… Đến lúc này, con mới biết đã có điều gì đó xảy ra khiến cho tâm lý mẹ bất an. Chưa bao giờ con thấy mẹ luôn trong tâm trạng lo lắng bồn chồn như vậy.
Con được nghỉ học đột xuất nên về nhà sớm, tình cờ nghe mẹ nói chuyện điện thoại với chú: “Bằng mọi giá, chị phải nghĩ cách để cho ba cha con có thu nhập ổn định khi không còn chị. Bây giờ chị còn khỏe, phải làm cho xong”.
Con lờ mờ đoán ra có chuyện gì đó với sức khỏe của mẹ nên sáng sớm hôm sau, con đã lặng lẽ theo mẹ đến bệnh viện. Thật may mắn, kết quả kiểm tra xác định mẹ không bị ung thư như nghi ngờ của bác sĩ khi mẹ đi khám sức khỏe định kỳ. Có lẽ vì lao lực nên sức khỏe của mẹ bị sa sút nghiêm trọng. Mẹ con mình đã ôm nhau rơi nước mắt vì mừng, đến lúc đó con mới biết vì nghĩ mình mắc bệnh nặng, khó qua khỏi nên mẹ âm thầm chuẩn bị mọi thứ cho gia đình để được yên lòng khi ra đi…
Con đã kể mọi chuyện với em trai, nó thảng thốt giật mình. Chị em con đã cùng hứa sẽ quan tâm đến mẹ nhiều hơn. Cảm ơn cuộc đời đã cho tụi con còn có mẹ, còn cơ hội chăm sóc mẹ, con muốn nói với mẹ rằng, chị em con yêu mẹ rất nhiều.
Nguyễn Thị Thanh Tuyền