Thời hiện đại nhiều người cô độc, thậm chí đại cô độc. Người đông như kiến mà chẳng chơi được với ai. Tự "đóng cửa" làm họ trở nên cộc cằn, rồi dần dà chính họ trở thành nạn nhân của làn sóng "căn bệnh xã hội" thời đại mới. Phải làm sao đây?
Cả làng mà thế thì nguy. Các nhà khoa học được giao bằng mọi giá phải tìm cho bằng được thuốc chữa, và họ vừa công bố một phương pháp đơn giản rẻ tiền, dễ thực hiện: dẫn chó đi dạo công viên.
Đơn giản như đang giỡn thế thôi, nhưng bảo đảm bạn sẽ có nhiều mối giao tiếp xã hội mà không phải luồn cúi nịnh bợ ai, tức không phải cứ thấy ai sang là nhào vô bắt quàng làm họ. Con chó sẽ làm việc ấy. Thật đấy!
Các cuộc nghiên cứu ở Anh, Mỹ cho kết quả: Chỉ cần có chó bên cạnh, bất kể dáng mạo người chủ ra sao, sẽ có thêm hơn 1000% cơ hội người khác sẽ đến bắt chuyện với bạn".
Nếu bỗng nhiên tiến gần một người qua đường để làm quen, mọi người thường thấy mình đang thọc mũi vào một thế giới riêng tư lạ lẫm. Nhưng có chó bên cạnh, câu chuyện trở nên đầy tự nhiên bằng cách xoay quanh chú chó.
Hơn thế nữa, chó là tín hiệu chứng tỏ bạn là người đôn hậu. "Chó tự động lột tả tính cách tích cực của bạn. Bạn là người có ngoại hình ra sao chẳng hề quan trọng nữa".
"Thuốc" này được các nhà khoa học nghiên cứu kỹ tới mức họ khuyên đàn ông nên dùng chó lông trắng đốm đen vì "đó là loài chó lớn, hấp dẫn nhưng có vẻ ngoài không dữ". phụ nữ nên đi cùng chó đen hoặc vàng…
Cứ theo các nghiên cứu này, quả là về mặt "làm quen", giao tiếp xã hội, con người chưa hơn con chó. Bởi vì con người giữ "tư cách" của mình kỹ càng quá mức, tự cao tự kỷ.
Còn chó, thích ai thì xáp vô hít hà, ghét ai thì sủa đổng, hồn nhiên. Thế nên, nó được con người yêu quý vô cùng, và được con người cần đến thiết tha cái sự vô tư, thật thà của nó.