Khi không còn chịu đựng được nhau, nhiều cặp vợ chồng đã chọn một cuộc ly hôn chóng vánh để được giải thoát. Nhưng rồi sau đó họ lại ngỡ ngàng, dường như chúng ta vẫn còn yêu, dường như chúng ta đã quá vội vàng. Lẽ ra nên thử một giải pháp khác - ly thân.
Đồng sàng dị mộng
Anh là một cán bộ cao cấp còn chị là một doanh nhân thành đạt. Cậu con trai cưng của họ đã 15 tuổi, ngoan ngoãn và giỏi giang. Cuộc sống hạnh phúc tưởng như là trong mơ ấy, thực chất, chỉ là cái vỏ để che đậy những cơn sóng ngầm bên trong. Chỉ hai người trong cuộc mới biết họ đang cùng nhau thực hiện một phép thử - ly thân. Lỗi tại ai?
Chẳng tiếc rẻ gì đâu nhưng lại thương cậu con trai. Bố mẹ ly dị thì chỉ khổ con cái thôi. Thế là chị đề nghị giải pháp ly thân. Vẫn sống một nhà, ăn một mâm, ngủ một giường nhưng mỗi người đều theo đuổi công việc riêng, hoài bão riêng và cả những giấc mơ tình yêu riêng. Cứ thế, ngày qua ngày, trước mặt con cái, họ hàng, hàng xóm thì họ vẫn tỏ ra vui vẻ nhưng khi đã rút về thế giới riêng, họ lại quay ra hầm hè, móc máy nhau.
Cuộc ly thân xa mặt cách lòng lần này hứa hẹn một khả năng nhìn nhận lại cuộc hôn nhân một cách tỉnh táo hơn. Có thể họ sẽ thấy thiếu vắng nhau. Nhưng dù nói gì thì nói, cái "án" ly hôn vẫn đang treo lơ lửng trên đầu.
Ly thân - giải pháp thích cực?
Tuy nhiên, câu hỏi được đặt ra là: Với những mâu thuẫn đã và đang tồn tại, hoặc công khai hoặc âm ỉ như thế, liệu người ta có thể tỉnh táo nhìn nhận lại cuộc hôn nhân khi mỗi ngày vẫn nhìn thấy đối phương với đầy đủ những nét đáng ghét nhiều hơn là đáng yêu?
Thêm nữa: Ai được lợi trong cuộc ly hôn này? Những người đã quá ngán ngẩm nhau? Những đứa trẻ ngây thơ vô tội? Hay là họ hàng và những người dưng xung quanh?
Hay là tự đày đoạ?
Xét cho cùng, chọn giải pháp ly thân là chọn một lối sống hai mặt giả dối chứ không phải là sống thật. Người trong cuộc luôn sống trong tâm trạng dè chừng, đối phó với nhau và đối phó với mọi người xung quanh. Cuộc sống cực kỳ ngột ngạt và những quả bom mâu thuẫn đã được hẹn giờ vẫn đe doạ sẽ "nổ" bất kỳ lúc nào nếu không ai chịu là người xuống nước, tháo ngòi nổ.
Ly thân được coi là một giải pháp "che mắt con cái" nhưng đừng tưởng con trẻ không có đủ nhạy cảm để cảm nhận rằng bố mẹ đang có chuyện. Ấy là chưa kể có đôi khi bố mẹ không chịu được mà xỉa xói nhau trước mặt con cái . Chẳng khác gì một cảnh khủng bố tinh thần mà mọi hậu quả cuối cùng vẫn là giáng xuống đầu những đứa con vô tội.