Tôi hay khóc sau khi làm "chuyện ấy" với chồng mình. Có lẽ đó là do năm 15 tuổi tôi đã bị cưỡng hiếp. Tôi rất yêu chồng tôi và muốn làm hài lòng anh nhưng không hiểu sao cứ xong việc là nước mắt tôi lại rơi lã chã. Tôi nên làm thế nào đây?
Nỗi ám ảnh vì bị cưỡng đoạt khi còn thơ bé là vết thương đã hằn sâu đối với bạn hay với bất cứ ai. Đó chính là nguyên nhân khiến bạn rơi nước mắt khi "gần gũi" chồng bởi cảm giác về việc bị cưỡng đoạt ngày nào lại hồi sinh trong tâm trí bạn. Để vượt qua chuyện này bạn nên trao đổi với một bác sĩ tâm lý chuyên nghiệp.
Tuy nhiên, bạn nên đặt chồng ra ngoài nỗi ám ảnh để tránh quấy rầy chàng. Anh ấy đã không biết chuyện xảy trong quá khứ vì thế bạn cũng chẳng cần cho chồng biết tất cả chi tiết liên quan đến thời thơ ấu không may mắn đó. Có như vậy chồng bạn mới không bị cảm giác khác lạ khi “chạm” vào bạn.
Theo Redbook, đối mặt với vấn đề của chính mình, cùng nhà tâm lý thảo luận về chi tiết và tìm ra cách giải quyết cho những cảm xúc là điều bạn cần làm bây giờ. Những nạn nhân từng bị xâm hại thường có cảm giác giận dữ, xấu hổ thậm chí nghĩ mình là kẻ tội lỗi. Bạn sẽ cảm thấy tốt hơn nếu vượt lên trên những cảm xúc đang tồn tại. Chuyện của bạn rất dễ giải quyết vì phần lớn những nạn nhân đã sống vui vẻ với chồng vì họ đã biết đương đầu và sống chung với nó.
Một vài lần khám bệnh với các bác sĩ về tâm lý hay thậm chí là một bác sĩ chuyên khoa về tình dục sẽ xua tan đi những mối lo và mặc cảm quá khứ. Bạn nên chọn cho mình một bác sĩ chuyên khoa nữ bởi một phần nào người đó có thể thông cảm và chia sẻ với những phản ứng tiêu cực và tích cực trong chuyện chăn gối của những bệnh nhân như bạn. Người đó có thể giúp bạn rà soát mọi thứ cần để bắt đầu khởi động lại chuyện yêu với chồng.
Chi Anh