Vì vậy, tất cả những gì thuộc về cá nhân tôi, từ giờ giấc sinh hoạt đến cách ăn mặc, thậm chí cả những mối quan hệ xã hội đều phải tuân theo sự sắp đặt của gia đình. Tôi không được đá banh dù rất thích, chỉ được chơi bóng rổ và bơi lội vì ba tôi cho rằng hai môn thể thao đó mới có thể giúp tôi phát triển chiều cao. Ba cũng có cái lý của ba nên chuyện gì cảm thấy được, tôi đều vâng lời để gia đình êm ấm, tôi cũng được tiếng thơm là một đứa con ngoan.
Khi tôi có bạn gái thì mâu thuẫn phát sinh, bởi cha mẹ luôn kiểm tra tin nhắn điện thoại, email của tôi. Cả hai lần tôi đưa bạn gái về nhà giới thiệu đều không được mẹ duyệt. Lý do đơn giản là “Những đứa con gái chủ động bày tỏ tình cảm qua thư, sau này không thể là người vợ chung tình”. Tôi cảm thấy mình bị xúc phạm bởi vì mọi ngóc ngách riêng tư của tôi đều bị kiểm soát. Khi tôi bày tỏ không đồng tình thì nhận được câu trả lời “cha mẹ có quyền làm như thế và điều đó chẳng có gì là sai”!
Sau này tôi gặp phải tiếng sét ái tình với người con gái tài sắc vẹn toàn nên quyết định đi đến hôn nhân. Đùng một cái, mẹ tôi bảo tuổi tác không hợp nên yêu cầu phải chấm dứt. Lần này tôi không vâng lời nữa và cả hai quyết định đến với nhau. Không ngờ, cha mẹ tôi hẹn gặp riêng cô ấy, nói rằng gia đình không chấp nhận con dâu tuổi Dần và yêu cầu cô không được gặp lại tôi. Cha mẹ đã đơn phương thay mặt tôi để kết thúc mọi chuyện khiến tình yêu của tôi tan vỡ.
Năm nay tôi đã gần 40, biết tôi sống cô đơn, hai người đều cảm thấy ray rứt nhưng cũng không ai nói với tôi một lời xin lỗi. Lẽ nào người lớn luôn luôn đúng hay sao?
Minh Luật
>>
>>
>>
>>
>>
>>
>>
>>
>> Chuyện không dễ!