Con trai ơi, lỗi là ở bố mẹ. Mấy ngày liên tiếp, bố con đi tiếp khách về muộn. Việc cơ quan bận rộn, việc nhà lại dồn dập khiến mẹ không kềm nén được bực bội. Mẹ cằn nhằn, trách móc bố. Mẹ giận dỗi vì bố dành quá ít thời gian cho gia đình. Giận bố quá mà mẹ quên mất sự có mặt của các con. Cãi nhau, mẹ lại dọa ly hôn.
Mẹ cứ nghĩ người lớn cãi nhau là chuyện bình thường, không ngờ sự việc lại tác động đến con trai nhiều như vậy. Giờ mẹ mới hiểu ra rằng, đôi lúc sự vô tình của người lớn lại làm tổn thương tâm hồn non nớt và thơ ngây của con cái. Mẹ vẫn nghĩ là con còn nhỏ lắm, nghĩ rằng con chẳng để tâm đến chuyện người lớn.
Suốt dọc đường về, mẹ đã chân thành nhận lỗi với Bin, giảng giải để con hiểu rằng chỉ vì mẹ quá nóng giận, dù thế nào bố mẹ cũng rất yêu nhau và gia đình mình sẽ mãi luôn bên nhau. Mẹ vui mừng khi nhìn thấy nét cười hồn nhiên và vô tư trên khuôn mặt xinh xắn của con.
Nhật Hạ