Anh ạ, em hiểu những băn khoăn của anh, vì lo cho mẹ nhiều mặt. Nào là mẹ đã xấp xỉ 60, còn đèo bòng làm chi; mẹ đã lớn tuổi, dây dưa tình cảm làm gì để vướng bận tuổi già; mẹ đã nhọc nhằn gồng gánh một mình suốt thời trẻ, nay lẽ ra an hưởng tuổi già thì lại “kết bạn” với người vừa mắc bệnh tim mạch, vừa cao huyết áp…
Nhưng em nghĩ, đó là góc nhìn của anh thôi. Anh nghĩ xem, mẹ góa bụa khi mới ngoài 20, từ chối nhiều người đàn ông để tảo tần nuôi dạy đàn con khôn lớn, vì mẹ sợ đi bước nữa sẽ khó toàn tâm toàn ý với các con. Bây giờ con cái yên bề gia thất, dẫu gần gũi thăm viếng nhưng đâu thể luôn quây quần sớm tối như xưa. Bên cạnh tình thương con cháu, mẹ cũng cần có tình cảm riêng của tuổi già, phải đâu mọi việc đều chia sẻ với con cháu được. Chuyện này không lỗi đạo gì với vong linh của ba và con cháu. Cả chú T. và mẹ có nguồn tài chính riêng, đâu ai lợi dụng ai; lại còn khỏe khoắn, gắn bó chăm sóc cho nhau, ngộ nhỡ ai ốm đau thì được chăm sóc người mình yêu thương cũng là niềm vui anh à.
Anh thấy đó, từ ngày có chú T. qua lại, mẹ tươi vui lên hẳn, năng chăm chút bản thân hơn, điều mà trước đó tụi mình cứ hối thúc. Em biết mẹ rất yếu mềm trước con cái, nếu các anh chị đề nghị mẹ xem lại mối quan hệ đó thì mẹ sẽ làm theo ý các anh chị. Khi đó mẹ sẽ quá buồn, tụi mình cũng không thể vui được.
Theo em, anh nên mừng cho niềm vui tuổi già của mẹ, quý trọng chú T. để mẹ đỡ tủi. Cầu mong chú T. cùng mẹ được hạnh phúc phần đời còn lại. Thật sự chưa thể lường trước mọi việc, dẫu mối quan hệ đó có thế nào thì tụi mình luôn bên cạnh mẹ mà. Phận con cháu đừng gây khó xử cho mẹ anh nhé!
Trân Châu