Ba luôn cố gắng tạo cho tôi mọi điều kiện tốt nhất. Tôi nhớ lần tôi thi đậu vào lớp 10 chính quy của trường huyện, cả nhà tôi mừng lắm. Do trường nằm ở thị trấn – rất xa nhà nên mẹ dự tính sẽ mua cho tôi một chiếc xe đạp cũ để tiện đi học. Hồi đó, gia đình tôi còn khó khăn, mẹ là thợ sửa quần áo, ba làm công nhân. Vì thế, chuyện có một chiếc xe đạp cũ đi học đối với tôi là cả một ước mơ. Một hôm, như thường lệ, tôi đi nhờ xe bạn, vừa về tới nhà thì thấy một chiếc xe đạp mới dựng trước sân nhà. Tôi thật sự ngạc nhiên khi nghe ba nói: “Con xem chiếc xe đạp ba mới mua cho con có đẹp không?”. Thế là tôi trèo lên, hí hửng đạp một vòng quanh xóm.
Sau này tôi mới biết, để có tiền mua chiếc xe mới đó, ba đã phải dành dụm suốt một thời gian dài làm thêm ca đêm.
Ngày tôi được trúng tuyển vào đại học, có lẽ cũng là ngày ba vui nhất. Ba đã tỏ ra rất tự hào và khoe với mọi người: “Con tôi đậu đại học rồi đó!”. Hai tiếng tôi nghe sao mà ấm lòng đến thế!
Đỗ An