Tôi và anh ấy quen và yêu nhau cách đây 1 năm. Tôi 28 tuổi còn anh ấy 34 tuổi. Trước khi nhận lời yêu anh tôi từng nói với anh ấy là chúng tôi không hợp tuổi và hỏi anh ấy có nghĩ ngợi vì điều đó không nhưng anh nói anh không mê tín và tôi cũng vậy.
Tôi đã tin tưởng và trao trọn tình yêu của mình cho anh. Chúng tôi đã từng tính đến chuyện đám cưới vào cuối năm nay.
Tôi muốn nói đến nghề nghiệp của tôi và anh một chút. Anh là bộ đội công tác gần nhà tôi, tôi là nhân viên văn phòng cho một công ty tư nhân, nghề nghiệp của cả hai đều ổn định không ai phải lệ thuộc kinh tế vào nhau nữa.
Hồi đầu mới yêu nhâu anh rất tự hào và hãnh diện vì tôi là người con gái vừa ngoan lại vừa hiền lại sống trong một gia đình được giáo dục tử tế. Bạn bè của anh cũng rất quý tôi, điều đó làm cho anh càng yêu tôi hơn.
Có một chuyện xảy ra giữa chúng tôi, anh không nói cho tôi nhưng tôi xác định cái mốc xảy ra rạn nứt giữa tôi và anh là ở đó. Ở trong đơn vị của anh, có một cặp vợ chồng có độ tuổi rất giống của tôi và anh, cũng không hợp tuổi. Cách đây 3 tháng 20 ngày thì chị ấy bị bệnh và đã qua đời (gia đình tôi và gia đình chị ấy rất thân với nhau vì vậy mà chúng tôi rất hiểu về nhau). Trong ngày chị mất anh có hẹn với tôi, tôi từ chối vì tôi còn phải thu xếp và giúp đám tang của chị thì anh rất có vẻ buồn và không hài lòng.
Anh đã ôm rất chặt làm tôi đến nghẹt thở đòi quan hệ (Trước đây anh cũng đã có vài lần đòi hỏi tôi và tôi nói cố đợi đến ngày cưới. Anh lại thôi và ôm tôi chặt hơn, tôi cảm nhận được hơi ấm từ anh), tôi không đáp ứng và nói anh đợi. Anh không chịu và nói nếu không bây giờ thì sẽ không bao giờ. Anh ôm tôi, hôn tôi rất mãnh liệt và tôi đã vùng ra, tôi bỏ lại anh một mình ở đó.
Từ đó đến nay, tôi và anh vẫn qua lại với nhau nhưng tình cảm không được như xưa nữa, nhiều lúc anh tránh gặp mặt tôi, tôi rất buồn. Nhiều lúc tôi cảm thấy mệt mỏi quá, tôi đã nghĩ đến chuyện chia tay với anh và khoảng 1 tuần không gặp thì anh lại gọi điện, hẹn gặp tôi.
Tôi có cảm giác anh gặp tôi để cho đỡ nhớ xong mọi chuyện lại tiếp tục lặp đi lặp lại như vậy. Tôi đã tìm hiểu xem chuyện gì xảy ra giữa tôi và anh (bởi vì tôi có hỏi nhưng anh không nói) qua những người bạn của anh, những người đã sống chung với anh thì chỉ nghe được câu trả lời là anh ấy là người thiếu lập trường.
Hiện tại tôi đang rất đau khổ, chưa biết tháo gỡ ra bằng cách nào. Nhiều lúc tôi muốn chia tay hẳn với anh, nhưng rồi tôi lại thấy thương anh và lại quay lại với anh. Hiện tại tôi thấy mệt mỏi quá, tôi chưa biết phải làm thế nào mong quý toà soạn tư vấn giúp cho trường hợp của tôi (ngocha...@yahoo.com).
Chuyện khắc tuổi hay hợp tuổi cũng có nhiều người tin rằng nó là nguyên nhân của hạnh phúc hoặc bất hạnh. Tuy nhiên bạn nghĩ thế nào khi nhiều người cũng khắc tuổi nhưng họ vẫn rất hạnh phúc và vui vẻ bên nhau. Chính cách sống của hai người, cách ứng xử và nhận thức của mỗi người quyết định hạnh phúc. Nếu họ sống với nhau trên tinh thần cảm thông, hiểu nhau và tôn trọng thì mọi người đều cảm thấy thoải mái và vui vẻ. Còn nếu ai cũng muốn sống cho bản thân mình mà không nghĩ người kia đang nghĩ gì thì sự rạn nứt là điều đương nhiên.
Bạn nói đã tìm hiểu xem chuyện gì xảy ra giữ bạn và anh ấy nhưng anh ấy không nói. Vậy những lúc đó anh ấy nói với bạn như thế nào về mối quan hệ của hai người hiện nay. Có thể anh ấy không nói thẳng vào vấn đề nhưng hẳn phải có một vài ý qua đó bạn có thể hiểu được anh ấy đang nghĩ gì. Cách khơi gợi câu chuyện rất quan trọng để cho anh ấy thấy bạn hiểu và cảm thông, chắc hẳn lúc đó anh ấy sẽ tâm sự với bạn về những điều khó nói.
Nếu anh ấy vẫn tiếp tục im lặng bạn nên dứt khoát để cả hai người cùng suy nghĩ để đưa ra quyết định cuối cùng. Mọi chuyện kéo dài sẽ khiến cho cả bạn và anh ấy mệt mỏi trong khi đó chẳng giải quyết được chuyện gì. Vấn đề chỉ có thể giải quyết được khi cả hai biết phía kia muốn gì. Khi bạn biết rõ mọi chuyện thì quyết định chia tay hay tiếp tục với bạn sẽ dễ dàng và thanh thản hơn.
tư vấn bởi Công ty tư vấn tâm lý An Việt Sơn.