Tôi và anh cưới nhau sau gần 4 năm tìm hiểu và yêu nhau lận đận. Lúc ấy tôi 26 tuổi và anh thì 36. Đối với tôi, anh là mối tình đầu và là duy nhất. Tôi còn nhớ tôi đã yêu anh như thế nào khi tôi từng nói với lòng mình rằng, tôi chỉ làm vợ anh hoặc là ở vậy suốt đời. Nếu cuộc sống của anh sau này có ra sao thì tôi vẫn sẽ là người ở bên cạnh anh suốt đời.
Bây giờ ngồi nghĩ lại tôi vẫn còn vẹn nguyên cái cảm giác ấm áp ngày ấy trong tình yêu với anh và không hề hối hận vì đã có những suy nghĩ như vậy. Thế nhưng tôi không thể ngờ được rằng thời gian có thể bào mòn tình yêu nhanh đến như vậy.
Chúng tôi cưới nhau năm 2002 có một bé gái nay được hơn 3 tuổi, giống anh như tạc. Tôi hạnh phúc và tự hào vì con và cảm thấy cuộc đời của mình thật quá nhiều may mắn. tình yêu đầu đời trở thành tình chồng vợ.
Hai vợ chồng có công việc ổn định tuy cuộc sống còn khá chật vật, nhưng con gái khỏe mạnh, thông minh. Thử hỏi còn có ai mong muốn điều gì hơn thế. Ấy vậy mà cuộc sống đôi khi cũng có những thay đổi khôn lường, nhất là về tình yêu vợ chồng và lòng chung thuỷ.
Tôi là một người lãng mạn, dạt dào tình cảm nhưng lại nóng tính, bộc trực, nghĩ gì nói đó trong khi anh thì lại trầm tính, kiệm lời và hay giấu kín những suy nghĩ của mình. Lúc còn yêu nhau thì sự trái ngược về tính cách kia tôi xem như luật bù trừ của tạo hóa và tôi luôn cố gắng để được hoà hợp với anh và hiểu anh, chiều theo tất cả những sở thích của anh.
Tôi luôn cố gắng hoàn thành vai trò làm vợ và làm mẹ của mình. Vậy mà chỉ vì một người đàn bà mà anh đã đang tâm phản bội tình yêu của tôi, chà đạp lên tình nghĩa vợ chồng vì những thú vui hoan lạc.
Tôi đã shock thật sự khi anh thú nhận với tôi mọi tội lỗi (Tôi từng nghi ngờ anh từ những cuộc điện thoại bí mật và thái độ cư xử với tôi trong cuộc sống hàng ngày và cả đời sống tình dục, nhưng anh luôn chối và tìm cách gây sự ngược lại).
Tôi tưởng chừng như không thể chịu đựng được, tôi muốn trả thù cho tất cả những đau khổ mà anh đã gây ra cho tôi, nhưng rồi tôi đã phải học cách khoan dung để tha thứ mọi lỗi lầm của anh vì đứa con gái bé bỏng của tôi. Nhưng tha thứ không có nghĩa là cho phép hành vi đó được lập lại, tôi cần sự thành tâm hối lỗi của anh nhưng có hai lần tôi nhận được điện thoại của người đàn bà đó, chẳng lẽ anh vẫn còn tiếp tục lừa dối tôi? Tại sao tôi yêu cầu anh thay số điện thoại thì anh lại viện lý do khách hàng mà không làm theo yêu cầu của tôi. Nếu anh thật sự ăn năn hối lỗi thì anh sẽ làm theo yêu cầu của tôi không cần phải tìm cách từ chối. Anh đang có ý gì? Có điều bí mật gì muốn giấu tôi?
Anh vẫn muốn giữ liên lạc với người đàn bà đó? Anh có biết là tim tôi như bị ai đó cắt nát khi liên tưởng đến những cảnh ái ân giữa anh với người đàn bà khác. Tôi đang trào uất những căm hờn, tôi hận anh đã làm tim tôi tan nát. Tại sao tôi đang cố gắng tha thứ cho anh, nhưng anh thì không quan tâm đến nỗi đau mà anh đã gây ra cho tôi. Anh không cố gắng vực lại lòng tin mà chính anh đã tự đánh mất nó trong tôi. Phải chăng anh đã quá xem thường, coi nhẹ nổi đau khổ của tôi nên anh không cần biết tôi đã cố gắng kìm nén những cơn sóng uất giận căm hờn đang chảy xiết trong tôi.
Nếu anh tiếp tục như thế này thì chắc sẽ có một ngày cơn sóng ấy sẽ cuốn trôi tất cả những gì tốt đẹp của hiện tại mà tôi đang cố gắng giữ gìn và rồi anh sẽ phải hối hận cho những hành động ngông cuồng khi không quan tâm và chia sẽ những nổi đau mà chính anh đã gây ra cho tôi.
Và giờ đây giông bão đã qua, bầu trời hạnh phúc cũng bắt đầu ló dạng nhưng nỗi đau trong tôi vẫn còn đó và râm rỉ nhức nhối khi mỗi lần liên tưởng đến những chuyện đã qua và luôn thắc mắc với bao câu hỏi. Tại sao anh lại thú nhận hết mọi tội lổi với tôi, phải chăng vì người đó sắp lấy chồng Hàn Quốc nên anh không còn sự lựa chọn nào khác là quay về với vợ hay vì những chuyện đã bị tôi nghi ngờ nên không thể giấu được nữa.
Tôi muốn tha thứ nhưng không thể nào quên, tôi phải làm sao xin chho tôi lời khuyên (jane...@yahoo.com).
Đọc xong những dòng tâm sự này, tôi hiểu được phần nào cảm xúc đau khổ uất hận và tổn thương trào dâng trong lòng bạn. Đó là tâm trạng phổ biến của nhiều người có vợ hoặc chồng ngoại tình chứ không riêng gì bạn. Nhưng trước hết bạn nên bình tĩnh để phân tích và nhìn nhận vấn đề của mình một cách thấu đáo hơn.
Bạn ạ, cuộc sống gia đình không phải lúc nào cũng bình yên, phẳng lặng và tình cảm con người lại càng không phải là thứ gì đó bất biến. Bạn có một tình yêu đẹp, mối tình đầu đến được đích cuối cùng là hôn nhân. Hiện giờ bạn có một con gái ngoan ngoãn thông minh. Tất cả tưởng chừng là mỹ mãn và nghĩ rằng không có gì xen vào làm rạn nứt hạnh phúc gia đình bạn cũng là điều dễ hiểu.
Tuy nhiên thực tế lại không phải vậy. Việc anh ấy có mối quan hệ với người phụ nữ khác là có lỗi với gia đình, vợ con, những người đã đặt hết niềm tin cho anh ấy. Nhưng bạn có suy nghĩ về nguyên nhân tại sao chồng lại có hành động như vậy. Cái gì cũng phải có nguyên nhân của nó. Sự thiếu hoà hợp, cái mà bạn gọi là quy luật bù trừ của cuộc sống, có tạo ra khoảng cách khác biệt giữa hai người hay không khi bạn hiểu tính cách của anh ấy như vậy nhưng lại không hiểu trong lòng anh ấy nghĩ gì.
Tính cách của bạn nóng nảy, bộc trực, nghĩ gì nói thế còn anh ấy lại trầm tính, kiệm lời và hay giấu kín những suy nghĩ của mình, có gây ra sự ức chế, khó chịu cho cả hai không? Trong cuộc sống vợ chồng, hai bạn đã làm những gì để khắc phục sự khác biệt ấy chưa?
Bạn có cho rằng nên trao đổi một cách thẳng thắn cởi mở, chân thành với nhau, sẽ khiến hai người thêm hiểu, thông cảm và chấp nhận tính cách để tạo ra sự hoà hợp cần thiết giữa vợ chồng.
Nếu một người phụ nữ khác hiểu, thông cảm và chia sẻ những tâm tư tình cảm của anh ấy thì nó dễ khiến cho họ nảy sinh sự cảm mến nhau. Khi có điều đó xảy ra, bạn biết mình thiếu sót gì và cần phải làm gì chưa?
Với mối quan hệ không chính đáng đó, chẳng lẽ bạn muốn chồng mình lừa dối bạn mãi. Một lần thú tội là một lần nhìn ra lỗi lầm của mình. Điều quan trọng đối với anh ấy có phải là gia đình hay không trong thời điểm này?
Bạn nói rằng mình đang học cách tha thứ nhưng thực sự bạn đã tha thứ được đâu vì trong long bạn vẫn trào dâng một cảm giác uất hận. Nó đang trở thành một nỗi ám ảnh lớn trong bạn. “Nhân vô thập toàn” bạn ạ. Tôi hiểu vì sao bạn không quên được nỗi ám ảnh này vì bạn đã quá yêu quá tin và bây giờ niềm tin ấy đang sụp đổ.
Nếu bạn không có niềm tin dành cho chồng thì kể cả việc anh ấy có thay số điện thoại hoặc người kia đi lấy chồng, bạn cũng không thấy lòng mình thanh thản được.
Nếu bạn không có niềm tin dành cho chồng, bạn vẫn bị ám ảnh với những suy nghĩ ngổn ngang và nghi ngờ thì vô hình trung, bạn đang đẩy anh ấy ra khỏi cuộc sống gia đình, lúc đó hậu quả sẽ khôn lường.
Điều quan trọng bây giờ là học cách tha thứ thực sự, cho anh ấy một cơ hội sửa chữa lỗi lầm. Hai người nên nói chuyện với nhau, cởi mở, chỉ cho nhau những thiếu sót và sai lầm, củng cố lại niềm tin trong nhau.
Bạn sẽ thấy được “bầu trời hạnh phúc ló dạng” thực sự. Chúc bạn hạnh phúc.
tư vấn bởi Công ty tư vấn tâm lý An Việt Sơn.