Năm nay tôi 35 tuổi, chồng tôi 39 tuổi. Chúng tôi kết hôn được 12 năm đã có 2 đứa con trai, 12 tuổi và 4 tuổi. Chồng tôi là công an nên thời gian lam việc không có giờ giấc nhất định và tôi làm kế toán cho một công ty xuất khẩu nên chúng tôi rất bận rộn.
Ngoài đi làm buổi tối chúng tôi học thêm lớp luật. Hiện nay, chúng tôi cũng sắp ra trường. Gần đây chồng tôi hay vắng nhà thường xuyên có khi đi hai ba ngày mới về và thường tắt máy di động. Khi tôi hỏi, anh ấy nói là đang theo dõi một phi vụ nên rất bận. Tôi rất tin tưởng và không hề nghi ngờ. Đùng một cái anh ấy bảo đang nợ tình lẫn tiền người ta không thể trả và bảo tôi hãy tha thứ và quên anh ấy đi.
Tôi hỏi thì anh ấy nói sống với tôi anh ấy không hạnh phúc và muốn làm lại từ đầu. Tôi đã năn nỉ và hứa sẽ khắc phục những gì mà anh ấy không thích, không vừa lòng. Tôi khuyên anh ấy hãy nghĩ đến con của mình nhưng anh ấy đã dọn quần áo đến ở hẳn nhà người ta và không thèm về thăm con cái. Nhà của người đàn bà đó cách nhà tôi chỉ chừng một km.
Cô ta đang có chồng và có một đứa con trai 11 tuổi. Chồng cô ta bệnh ung thư ở giai đoạn cuối và đang chờ ngày chết. Cô ta và chồng tôi mặc nhiên sống với nhau khiến chồng cô ấy buồn bã bỏ về nhà cha mẹ và trút hơi thở cuối cùng ở đó.
Bây giờ khoảng cách giữa tôi và chồng ngày càng xa. Anh ấy tỏ ra rất căm thù tôi và nói rằng tại tôi nên anh ấy mới ra nông nỗi này (vì anh ấy thường xuyên bỏ việc và bị cơ quan kỷ luật đuổi việc). Anh ấy đòi ly dị để được tự do.
Tôi rất đau khổ và suy sụp có lúc tôi muốn tìm đến cái chết. Mỗi lần như thế con tôi đã thức tỉnh tôi. Bây giờ, tôi phải nuôi dạy hai đứa con và mỗi lần con hỏi mẹ ơi sao ba không về là tôi lại khóc. Nhiều lúc tôi cũng muốn ly hôn cho xong và sẽ dọn đến một nơi khác ở để quên đi, nhưng cha mẹ hai bên đều khuyên tôi là hãy kiên nhẫn chờ đợi anh ấy hồi tâm.
Nếu biết có ngày anh ấy hồi tâm quay trở về thì tôi nhất định sẽ níu kéo hôn nhân để chờ đợi (vì dù thế nào tôi vẫn rất yêu anh ấy) nhưng trong tôi lại không một chút hy vọng có ngày anh ấy quay về.
Tôi rất sợ anh ấy có con với người ta vì như vậy vĩnh viễn sẽ không có ngày anh ấy quay về nữa. Bây giờ tôi không biết phải quyết định thế nào cho đúng. Có vài người bạn khuyên tôi hãy làm theo con tim mách bảo "nếu còn yêu thì hãy cố chờ đợi" Tôi thật sự rất rối bời mong được sự khuyên bảo góp ý của mọi người, tôi rất cảm ơn (Huỳnh Phạm).
Tôi cảm nhận thấy bạn rất yêu chồng và sẵn sàng tha thứ khi anh quay trở về. Hãy nói chuyện với anh ấy một lần nữa để bày tỏ sự mong muốn quay trở về cho anh thấy được ý kiến của bạn sau những sự việc đã xảy ra.
Nếu anh muốn về với bạn thì hãy tìm hiểu xem điều gì đã làm anh ấy không hạnh phúc, điều gì khiến anh ấy tìm đến người đàn bà khác mà không chia sẻ với bạn. Bạn sẽ phân tích lý do và rút kinh nghiệm cho cuộc sống vợ chồng trong thời gian tới.
Nếu như chồng bạn không muốn về thì bạn không nên chờ đợi, không nên kéo dài cuộc hôn nhân này nữa. Bạn và các con sẽ buồn và đau khổ một thời gian nhưng sau đó bạn sẽ thấy thanh thản hơn, nhẹ lòng hơn.
tư vấn bởi Công ty tư vấn tâm lý An Việt Sơn.