Đang yên ấm cửa nhà, vợ con đề huề, công danh sự nghiệp như diều gặp gió, bỗng chốc tan tành mây khói chỉ vì một quan hệ ái tình vu vơ, mà họ cứ ngỡ, đó chỉ là những "bóng hồng" thoảng qua làm thăng hoa cuộc sống của họ. Vậy nhưng chính những "nữ kiều", khi đã không thể "gặm nhấm" tiếp khối tình ấy nữa thì họ sẵn sàng đòi tố cáo, tống tiền.
Đó là chuyện ông Linh, Giám đốc một viện nọ. Thói quen tập thể dục buổi sáng đã đưa đẩy ông gặp Nga vào mỗi buổi sáng khi chạy bộ quanh hồ. Hồi đầu ông cũng không để ý nhiều đến cô gái trẻ, nhưng rồi ngày nào cũng gặp nhau đều đặn nên cả hai quen nhau cũng rất tự nhiên. Sau khi hỏi ra mới biết là đồng hương của nhau. Vốn yêu nhạc, lại biết Nga đang theo học thanh nhạc nên ông Linh rất quý Nga. Rồi mối quan hệ của họ thân thiết lúc nào không hay.
Ông thành người đỡ đầu cho cô sinh viên trẻ. Rồi khiếu nghệ thuật của cô bỗng như được phát huy hơn từ khi có người đỡ đầu. Còn ông, từ khi giúp đỡ được một người đồng hương, tâm hồn nghệ sĩ trong ông cũng như được thăng hoa hơn. Gần như rong các cuộc biểu diễn nào của Nga cũng có mặt ông cổ vũ, động viên. Cứ thế mối quan hệ ấy kéo dài trong khoảng 3 năm. Cho đến khi giữa họ xảy ra một số mâu thuẫn xung quanh vấn đề tài chính, rồi ông Linh quyết định không quan hệ với Nga nữa.
Cách sau thời gian đó 3 tháng, một tối, ông Linh nhận được cú điện thoại của một người đàn ông trạc 45 tuổi tự xưng là chồng chưa cưới của Nga, hẹn gặp vợ và con trai ông Linh, nhưng vợ ông Linh không đồng ý. Sau đó, người đàn ông lại tìm gặp bằng được ông Linh nói ông Linh đã dụ dỗ ép buộc Nga quan hệ bất chính và buộc phải bồi thường trinh tiết cho cô gái này với giá 100 triệu đồng. Chưa dừng lại ở đây, người đàn ông này còn viết thư tố cáo lên một lãnh đạo cao cấp rằng ông Linh đã mời Nga đi ăn cơm, sau đó dùng thuốc mê cưỡng ép Nga quan hệ nam nữ.
Tuy nhiên theo phân bua của ông Linh thì những lần đi ăn giữa ông và Nga đều có lái xe và một số người bạn của Nga đi cùng. Một trong những người bạn thân của Nga, học cùng lớp thì cho hay: Nga hay mượn điện thoại di động cô ấy nháy máy cho ông Linh để ông Linh gọi lại. Họ thường đi ăn trưa cùng nhau và trong các buổi nói chuyện, chủ yếu xoay quanh chuyện âm nhạc, sáng tác mà không có biểu hiện nhiều về quan hệ tình cảm. Vài lần Nga còn gọi vay tiền của ông Linh. Nhưng chưa bao giờ thấy Nga hoàn lại số tiền đã vay cho ông Linh, có lẽ cũng chính vì vậy mà mối quan hệ giữa 2 người đã không được tiếp tục duy trì. Một vài lần ông Linh đòi nhưng Nga nhất định không trả, thế là chia tay. Ngờ đâu, chuyện lại xảy ra quá đà như vậy.
Cách đây chưa lâu, hiệu phó một trường đại học có tiếng cũng bị "dính chưởng" một sinh viên năm thứ 4 vì tội không đưa tiền cho cô ta đi "giải quyết hậu quả". Mọi sự sẽ chẳng có gì đáng rùm beng nếu như ông Bình chịu bỏ ra vài triệu. Cặp bồ với "cô trò" kém mình hơn 3 giáp, nhưng không vì thế tính keo bẩn của ông ta lại thay đổi. Hơn 3 năm đi lại với nhau, nhưng mỗi chiếc xe máy Tàu trị giá không đến 10 triệu đồng ông Bình đã hứa mua cũng bị khất lên khất xuống, mãi không mua được.
Tức mình, "cô trò" đã "vác cái bụng" gần 2 tháng đến bắt đền. Đầu tiên là cô ta đòi phải mua nhà để đẻ em bé, nhưng khi đôi bên không thoả thuận được, cô trò lại hạ giọng ít ra cũng phải có một số tiền để lo tương lai cho đứa bé. Trong cơn bực bội, cãi nhau om sòm, kết cục, cả tiền phá thai ông Bình cũng chẳng chịu đưa. Chịu không nổi, cô trò đành giở trò "xã hội đen": gọi điện đe doạ, tống tiền và nhớ đám du côn đến dằn mặt. Lo sợ tính mạng mình chẳng được an toàn, không còn cách nào khác, ông Bình đành báo công an nhờ can thiệp.
Ngoạn mục hơn cả là chuyện tống tiền của một bầu sô tên Công, bị 2 chị em cô ca sĩ hạng 3 làm cho thân bại danh liệt chỉ vì "ngắm hoa thưởng nguyệt" mà chẳng chịu chi.... "xèng". Đã có gia đình đề huề và khá có tiếng, nên trong một lần đi lưu diễn cùng đoàn về một tỉnh, vô tình ông quen với Hà, một "ca sĩ" nghiệp dư xinh xẻo chuyên hát tại các cuộc hội nghị tỉnh. Bám lấy ông Công như sam, cuối cùng, cô được về thành phố hát tại các phòng trà, quán bar. Tiếp theo đó, cô đã kéo được cả cô em gái cũng có đôi chút năng khiếu nghệ thuật. Rồi cả hai chị em Hà cũng có chút vốn từ việc đi hát phòng trà và quyết định giải nghệ chuyển sang công việc kinh doanh.
Thời gian này, mối quan hệ của họ vẫn tốt đẹp, vẫn thân mật như trước. Rồi cái quy luật "mít ngon anh đánh cả xơ", chẳng chừa ông Công. Một lần cô chị bận đi xa trong một chuyến làm ăn, ông Công đã tìm đến nhà theo lời mời của người em vì "chị đi vắng, ở nhà một mình rất buồn". Rồi không hiểu do bị "giăng bẫy" hay cố tình, ông Công đã "tò tí te" với cô em bị ẩm "IC" hạng nặng này. Chẳng may cũng chính ngày hôm ấy, do thất bại trong ký kết hợp đồng nên Hà đã chán nản về sớm hơn dự định. Chẳng ngờ bắt gặp cảnh bầu cũ cùng em gái đang "thân mật" trên giường thì ra điều tức tối không tả xiết. Vốn người nhạy bén trong kinh tế, Hà bắt 2 người ngồi nguyên trên giường "lập biên bản" bắt ông Công phải viết giấy vay nợ 200 triệu đồng. Nếu không sẽ công bố cho vợ con ông Công biết.
Tiếp sau đó là những cú điện thoại, những lời đe doạ làm điên đầu ông Công. Suy đi tính lại, oan gia 200 triệu đồng một cách vô lý, ông Công đành nhờ công an. Thế là cô chị bị tống tù về tội cưỡng đoạt tài sản. Vợ ông Công biết chuyện này cũng không chịu được đã đâm đơn ly dị. Một kết cục buồn không ai muốn đã xảy ra.
Khánh Ngọc