Tôi và anh gặp nhau một cách tình cờ.Sau thời gian tìm hiểu và quyết định yêu nhau đến nay đã được 3 tháng.Trước khi đến với tôi anh có kể hết với tôi về quá khứ không tốt của anh.Anh đã từng ăn chơi và vào trường cai nghiện nhưng bây giờ không còn nữa.Anh muốn nói hết với tôi những điều không hay đó để tôi suy nghĩ và quyết định,anh không muốn mang tiếng là lừa dối tôi.Lúc đó tôi hơi choáng, tôi suy nghĩ rất nhiều và cuối cùng quyết định đến với anh.Tôi nghĩ trong đời ai cũng có đôi lần vấp ngã nhưng điều quan trọng là mình phải biết đứng lên từ vấp ngã đó và đi tiếp.Tôi chấp nhận quá khứ của anh và chỉ biết bây giờ anh là một người bình thường,đánh người chạy đi chứ ai đánh người chạy lại. Anh rất ngạc nhiên vì một người như tôi lại nhận lời đến với anh và anh hứa sẽ không dính vào cái thứ chết người ấy nữa và cố gắng hoàn thiện mình để sống tốt.Mặc dù bíêt nhau trong thời gian ngắn nhưng hai đứa rất hợp nhau và có ý định tiến tới.Anh có thưa chuyện với ba mẹ anh cuối năm nay bước đến nhà tôi xin phép cho 2 đứa được qua lại tìm hiểu nhau.Do tôi và anh ở xa nên cuối tuần mới có dịp gặp nhau.
Nhưng mới đây,khi nhận được tin của mẹ anh là đã đưa anh vào trường cai trở lại thì tôi sụp đỗ hoàn toàn và thất vọng đến tột cùng.Thời gian gần đây tôi cảm nhận được sự thay đổi bất thường ở anh nhưng tôi cố phủ nhận và xua đi những điều không hay đó.Những lời biện minh cho những thay đổi bất thường của anh tôi đã tin một cách không nghi ngờ và thật ra tôi không biết đó là biểu hiện của những con nghiện đang phê thuốc.Tôi không muốn tin đó là sự thật nhưng sự thật vẫn là sự thật và tôi phải chấp nhận nó.gia đình anh có khuyên tôi hãy suy nghĩ cho kỹ,tương lai của tôi còn dài và còn nhiều cơ hội, mọi người đã khổ vì anh nhiều rồi nên bây giờ có khổ thêm nữa cũng vẫn phải chịu và không muốn tôi phải khổ cả đời vì anh.Nếu anh biết phục thiện và sống tốt thì gia đình anh mới dám bước qua nói chuyện với ba mẹ tôi.Trong thời gian này tôi đã không trách móc, hắt hủi gì anh mà đã viết thư động viên anh.
Giờ đây lòng tôi rất đau và rối bời như tơ vò.Con tim thì bảo nên cho anh cơ hội còn lý trí thì mách bảo tôi nên dứt khoát vì lỡ như sau này anh không bỏ được thì làm sao tôi chịu nổi,tương lai của tôi rồi sẽ ra sao đây.Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên.Xin cám ơn mọi người.
nguyen bich <bichlas...@yahoo.com>