Khi lớn lên, các em được chiều chuộng đủ điều, cần tiền có tiền, cần xe có xe, cần điện thoại có điện thoại... Dường như những bậc làm cha làm mẹ không cần biết con mình dùng những phương tiện sinh hoạt hằng ngày ấy vào những việc gì, và luôn nghĩ mình đã làm rất tốt cho con.
Tôi tin là cha mẹ các em ấy không biết, chứ nếu biết thì không thể coi như không có gì. Ai đã nhìn cảnh đánh đấm trên mạng đều xót xa, huống gì bậc làm cha làm mẹ. Do đó, nếu biết con mình bị đánh bầm dập như thế, ắt phải đưa con đi bệnh viện kiểm tra thương tật và báo ngay với cơ quan chức năng, với ban giám hiệu nhà trường, chứ đâu phải chờ thầy giáo vô tình phát hiện trong điện thoại di động, phải chờ điều tra của cơ quan công an mới biết người bị đánh là con mình.
Cha mẹ những em học sinh trong cuộc, nếu được hỏi đến, chắc chắn đều nói đã giáo dục con rất kỹ, không ngờ lại như thế. Nhưng nếu biết xót núm ruột của mình, giọt máu của mình thì khi nằm gác tay lên trán suy nghĩ, chắc chắn họ sẽ biết mình đã dạy con như thế nào trong mười mấy năm qua.
Ông cha ta thường nói, con hư tại mẹ, nhưng ngày nay không ít người lại nghĩ, con hư tại... nhà trường. Trường phổ thông nào cũng đặt câu khẩu hiệu "Tiên học lễ, hậu học văn" vào chỗ dễ thấy nhất, nhưng các thầy giáo, cô giáo vô tình quên mất điều này. Nói như vậy cũng oan cho các thầy, cô giáo.
Trong đời làm thầy, không ai muốn học trò của mình thành những tên vô lại. Với chương trình được thiết kế và không dám để "cháy" giáo án như lâu nay, các thầy giáo, cô giáo đâu có thì giờ để dạy học sinh mình biết cách làm người cho phải đạo. Nhưng nào chỉ thế. Lâu nay, chúng ta dạy tuổi thơ những điều cao xa quá, quên dạy các em những điều đơn giản nhất, gần gũi nhất như: yêu bản thân mình, yêu cha mẹ, yêu bạn bè... Cứ nhìn môn giáo dục công dân dễ thấy điều đó.
Môn giáo dục công dân lớp 10 hiện hành có 35 tiết với các nội dung trong học kỳ I như: Thế giới quan duy vật biện chứng, vật chất và tồn tại khách quan; sự vận động và phát triển của thế giới vật chất; nguồn gốc và cách thức vận động, phát triển của sự vật và hiện tượng... Học sinh 15 tuổi mà hiểu được những bài giảng ấy quả là điều kỳ diệu. Đồng ý, học sinh ta thông minh lắm, giỏi lắm lắm, nhưng với tư cách là người có con đi học, tôi xin các vị có trách nhiệm hãy để cho các cháu có tuổi 15.
Theo Giadinh.net