Thường khi nói đến từ “đào mỏ” ai cũng nghĩ đến các cô nàng lả lướt với nhiều chiêu vòi vĩnh. Thế nhưng ngày nay, các chàng cũng xâm nhập lĩnh vực này ngày càng nhiều với vô vàn tình huống bất ngờ.
Vinh luôn làm đám bạn ghen tỵ vì ngoại hình của mình: cao 1m78, đai đen karate, đẹp trai như Alain Delon. Cô nào nhìn anh cũng không thể không đầu mày cuối mắt. Trước và sau khi cưới vợ, anh lúc nào cũng có một danh sách các mối tình dài dằng dặc.
Công việc khá ổn định nhưng ngân sách của Vinh không dư dả gì. Lương kiếm được anh phải nộp hết về cho “thần giữ của” ở nhà. Tuy nhiên 4 năm trở lại đây, Vinh làm bạn bè xì xào về phong độ tiêu tiền của mình. Anh đột ngột đổi từ Nouvo lên SH, rồi từ SH nhẩy phắt lên BMW, áo quần hàng hiệu, tiền tiêu xoèn xoẹt làm bạn bè trố mắt. Xì xào mãi rồi mấy ông bạn thân cũng ngờ ngợ được “việc kinh doanh” của anh.
Số là trong một lần đi đón con thay vợ, Vinh gặp và quen Hương. Cô hơn anh 4 tuổi, cũng có con học chung lớp mẫu giáo với con anh. Tuy không xinh xắn nhưng bù lại Hương lại giàu vô cùng. Chồng cô làm tổng giám đốc một công ty xây dựng, đi công tác suốt thỉnh thoảng đảo qua nhà vứt cho vợ một đống tiền, nên gặp Vinh là cô "vập" vào ngay.
Chả lạ gì chuyện “nem chả” nhưng lần này với Vinh lại khác hẳn. Tất cả các khoản vui chơi giải trí của hai người đều được Hương tài trợ. Lúc đầu, Vinh còn “khí khái đàn ông” nhưng Hương gạt đi nên anh quen dần. Mà có phải anh ăn không đâu, anh cũng phải “làm việc” vất vả lắm.
Đầu tiên là chi tiền cho những chuyến đi chơi, sau này Hương đưa anh tiền tiêu hàng tháng, rồi hàng ngày, cuối cùng là đổi xe cho anh và hỗ trợ việc làm ăn. Cuộc sống của Vinh nhờ đó mà "đi lên trông thấy". Tiền tiêu chẳng phải suy nghĩ nhưng đổi lại anh cũng bị kiểm soát kinh khủng. Trừ những lúc đi làm và ở nhà với vợ, còn lại là anh phải ở bên Hương rồi phải chiều đủ thứ tính khí dở hơi của cô. Có lần, bạn bè hẹn ăn trưa, anh kéo cô đi cùng. Ra muộn, đúng lúc các ông bạn đang bàn về máy bay, một ông buông câu xanh rờn “lái máy bay gì cũng không khó bằng máy bay bà già” thế là Hương đùng đùng bắt anh bỏ dở đi về vì cô nghĩ mình bị cạnh khóe. Rồi thỉnh thoảng cô còn ghen ngược cả với vợ anh cấm anh “đóng thuế” nhiều cho vợ vì phải dành cho cô. Mấy lần nóng lên anh tuyên bố chấm dứt, nhưng chỉ được vài hôm lại đâu vào đấy vì Hương nài nỉ, nhưng cái chính lại là anh khó có thể xa được túi tiền của cô dù chỉ trong vài ngày.Không tình cờ vướng vào vòng “đào mỏ” như Vinh, Khánh chủ động lao đầu vào cuộc. Cũng cao to, đẹp trai nhưng chả có nghề gì, tính mãi Khánh quyết định đầu tư đi học nhảy. Chưa xong khóa học anh đã tấp tểnh lên sàn. "Ở đấy là cái mỏ vàng cho cậu đào”, nghe theo lời các bậc tiền bối chỉ dạy nên Khánh càng vững tâm. Chỉ sau vài buổi, Khánh đã cua được một “chị” gần bằng tuổi cô anh, da dẻ thì nhăn nheo nhưng được cái chịu khó chiều anh, đòi gì được nấy.
Khi “chị” không còn tải được các nhu cầu của anh nữa thì Khánh "đá" ngay, quay sang “chị” khác. Gì chứ mã như anh vơ đâu chả được một chị. Cuộc sống cứ thế diễn ra vui vẻ, “thu nhập” của Khánh tháng tròm trèm cũng gần chục triệu chưa kể các khoản quà cáp mà anh đôi khi vòi vĩnh được. Từ lúc "cặp kè" với các chị thì thực đơn của Khánh cũng có nhiều thay đổi. Giờ các bữa ăn của lúc nào cũng có cần tây, trứng gà, giá sống. Tóm lại cứ cái món nào nghe phong thanh giúp được cho "công việc" là anh phải nhắm mắt nhắm mũi mà ăn, không thì không có sức “làm việc”.
“Trong cuộc sống có vô vàn cách kiếm tiền nhưng đào mỏ lại không phải là cách kiếm tiền theo đúng nghĩa. Đó là sự lợi dụng và những mối quan hệ tạo ra bằng tiền thường không bền vững. Chúng tôi đã tư vấn cho không ít trường hợp trực tiếp lẫn qua điện thoại về vấn đề này. Đối với những người bị đào mỏ, họ cần hiểu tình cảm không thể mua được bằng tiền. Có thể họ trói buộc được đối tượng bằng tiền nhưng khi không có tiền, sự thật sẽ làm họ đau lòng.
Đối với những người đào mỏ, có thể họ có được tiền nhưng đổi lại danh dự của họ trong mắt người khác là con số 0. Nếu cả hai bên không nhìn nhận ra vấn đề, họ sẽ trượt sâu vào tâm lý lệch lạc. Người có tiền sẽ quan niệm tiền có thể mua được mọi cái, người đào mỏ quan niệm cuộc sống là lợi dụng. Các giá trị văn hóa sẽ dần bị xóa nhòa, khi mọi việc kết thúc. Chính họ sẽ mất lòng tin vào cuộc sống và con người, ảnh hưởng lớn đến cuộc sống của chính họ”, chị Phạm Thị Lan, chuyên gia tư vấn tâm lý của công ty An Việt Sơn tâm sự.
Ngọc Minh