Năm nay cháu học lớp 12 tại trường ở Vĩnh phúc, gia đình cháu đang gặp một tình huống rất khó xử có thể dẫn đến đổ vỡ. Trước đây 5 năm cháu sống với mẹ ở quê cách cơ quan bố cháu 65 cây số. Được mẹ chiều chuộng dẫn đến sự lơ là trong học tập kết quả cuối năm kém. Bố cháu đưa lên ở cùng để kèm cặp và dạy bảo cháu. Rất thuận lợi là nơi bố con cháu ở cách nhà cô giáo chủ nhiệm chỉ vài trăm mét. Từ ngày cháu ở cùng bố, được cô giáo chủ nhiệm giúp đỡ, học lựa của cháu tiến bộ rõ rệt, thường xuyên đạt học sinh tiên tiến có học kỳ đạt loại giỏi. Bố con cháu rất biết ơn cô giáo, vì cô mà cháu tốt lên. Cháu thường gọi cô là mẹ( cô kém mẹ cháu 2 tuổi và chưa có chồng). Ngày nghỉ cô hay đưa cháu đi chơi hoặc mua sắm, đôi khi cô tới nhà bố con cháu dự bữa cơm cuối tuần do cháu và cô nấu nướng. Cô giáo và cháu rất gần gũi, nhiều lần cháu nói đùa “ mẹ nên có em bé để sau này già có người chăm nom” cô chỉ cười vui chưa bao giờ trả lời cháu cả. Thế rồi cô có em bé thật, hiện nay cô mang bầu đã 6 tháng. Rất nhiều người bảo cháu hoặc họ nói với nhau là em bé của cô là của bố cháu trao tặng( cô giáo và bố cháu coi như công nhận). Cháu chết lịm đi, thế rồi mẹ cháu biết tin, đổ hết tội lỗi cho cháu rồi bảo tất cả chỉ do cháu gây nên. Cháu mất hết thăng bằng không còn tập trung vào học tập được nữa. Cháu rất lo gia đình cháu tan vỡ, mẹ cháu còn bảo “ mày thích sống với ai thì bảo để mẹ lo liệu”. Ý mẹ cháu như vậy là bố mẹ cháu sẽ ra tòa ly hôn phải không?
Cháu chỉ mong muốn gia đình được yên bình. Bố mẹ và cháu cùng em cháu được sống cùng mái nhà hạnh phúc. Cháu rất cần lời khuyên
Hạnh Hoa( Vĩnh phúc)
An Việt Sơn tư vấn:
Cháu Hạnh hoa thân mến!
Nội dung thư của cháu cho thấy tấm lòng trọng ân nghĩa của mỗi người thật đáng trân trọng. Nhưng cũng thể hiện rõ sự lẫn lộn giữa ân nghĩa với tình cảm. Em bé cô giáo đang có là do tình cảm không lành mạnh giữa bố cháu và cô giáo lại còn vi phạm pháp luật nữa. Cô giáo có quyền được làm mẹ để hưởng hạnh phúc nhưng nhất thiết không được làm tổn thương đến hạnh phúc của người khác và trái với luật pháp nhà nước đã quy định. ở đây cô giáo đã vi phạm cả hai điều là đạo đức và pháp luật. Tất nhiên bố cháu cũng là người mắc lỗi còn hơn cả cô giáo nữa. Việc phải làm ngay là bằng mọi giải pháp bố cháu và cô giáo phải chấm dứt mối quan hệ bất chính này. Đối với mẹ cháu rất cần sự bình tĩnh với biện pháp tốt nhất để đạt được mục tiêu là gia đình trở lại yên bình(nếu mẹ cháu còn tình cảm với bố cháu). Sự việc đã lộ rõ vì vậy nơi cô giáo cháu và cơ quan bố cháu đang làm việc, họ sẽ có giải pháp tích cực trong trường hợp này. Về phía cháu rất cần sự tỉnh táo tấm lòng khoan dung với cả hai người. Đồng thời cũng đừng phản đối mang tính chất căng thẳng, cháu nên tâm sự với mẹ để mẹ cháu cảm thông không đổ hết tội lỗi lên đầu cháu nữa, giúp mẹ bình tĩnh hơn. Cháu và mẹ cùng nhau tìm ra giải pháp như cháu và mẹ mong muốn.
Nếu mọi giải pháp tích cực kiên quyết nhưng rất tình cảm bao hàm đầy đủ sự cảm thông và độ lượng mà cô giáo và bố cháu không thấy được lỗi lầm của họ. Hai người tìm mọi cách để được gần gũi nhau hơn. Lúc này cháu đã có đủ cơ hội hiểu rõ bản chất của họ, trên cơ sở đó bàn với mẹ để đề nghị cơ quan có thẩm quyền can thiệp giải quyết chuyện gia đình cháu.
Chúc cháu sớm ổn định tâm lý để học tập tốt. Chúc gia đình cháu mau chóng trở lại yên bình.