Bọn em yêu nhau đã được 4 năm nhưng có lẽ khóc nhiều hơn cười. Chỉ còn đúng một năm nữa là bọn em ra trường, mặc dù tâm lý đã được chuẩn bị nhưng em vẫn buồn. Đầu tiên anh ý đòi chia tay nhưng thật sự em không muốn thế em luôn níu kéo luôn khóc luôn cầu xin. Em cũng định tự tử và anh ý cũng nói là yêu em là miễn cưỡng sợ em làmliều. Nhưng em không hiểu chẳng nhẽ anh ý không còn yêu em màvẫn có thể quan hệ với em được hay sao? Mỗi lần cãi nhau dù em đúng hay sai em vẫn là người xin lỗi. Anh có lần lôi bố mẹ em ra để chửi và cũng đã 1 lần đánh em. Nhưng em vẫn tha thứ chỉ xin anh đừng động chạm đến bố mẹ em. Anh biện minh là chỉ tại anh nóng tính. Có những lúc anh rất tủ tế với em, nhưng có lúc anh cũng nói thẳng với em là anh muốn chia tay, anh không muốn cưới em<hoặc có lúc là anh không muốn cưới ai>, những lúc ấy em lại biện minh cho chính bản thân em là tại em nên anh ấy mới tức quá. 4 năm yêu nhau ở cùng nhau em đã phá thai 3 lần. Thực sự đến bây giờ em buông xuôi bản thân mình, em đã tự nhủ kệ đi đằng nào cũng không cưới được ai nữa, thôi buồn làm gì chia tay thì chia tay sau này ở một mình cũng được, nhưng em không làm được. Mỗi lần xa nhau anh bảo cũng nhớ em. Em có thể chắc anh ấy hiện không yêu ai nhưng không biết anh ấy có ngoại tình tư tưởng không nữa?. Vì có lần quan hệ với em anh thú nhận nghĩ tới cô bạn của em. Em thật sự suy sụp và em vẫn còn rất yêu anh. Em phải làm gì bây giờ?
Minh linh( ba đình)
An Việt Sơn tư vấn:
Bạn minh linh thân mến!
Qua những gì bạn chia xẻ tôi thấy bạn đã chịu đựng rất nhiều để tình yêu của các bạn kéo dài trong 4 năm vừa qua. Khi bạn yêu bạn có thể bỏ qua mọi lõi lầm của anh ấy nhưng bạn nên bình tĩnh xem lại chính mình xem người yêu bạn có xứng đáng nhận được tình yêu đó không?
Bạn có tự đặt câu hỏi cho mình vì sao bạn luôn là người phải xin lỗi dù đúng hay sai, anh ấy có thể nói những lời xúc phạm đến bạn và cả gia đình bạn. Dù như thế nào thì anh ấy cũng không có quyền được làm như vậy. Bạn có nhận thấy rằng mình luôn có nguy cơ bị anh ấy bỏ rơi bất cứ lúc nào không? Thực tế anh ấy không hề có sự tôn trọng bạn và cả tình cảm này nữa.
Bạn nói vì sao anh ấy không yêu bạn mà vẫn quan hệ với bạn. Có một thực tế là tình cảm và tình dục ở người đàn ông tách rời nhau, có thể anh ấy chỉ cần đến bạn khi có nhu cầu tình dục mà bạn nhầm tưởng đó là tình yêu
tình yêu nó không có lỗi nhưng bạn bỏ ra rất nhiều thứ nhưng nhận lại là nước mắt và sự thất vọng. Bạn hãy nói tát cả suy nghĩ này với người yêu, nếu anh ấy thực sự cần tình yêu này thì cần phải tôn trọng và nâng niu bạn hơn. Còn anh ấy vẫn không có sự thay đổi gì thì bạn nên cân nhắc cho mình một lối đi khác nếu không bạn cũng đã biết mình luôn sống trong nước mắt và chịu đựng khi vẫn yêu và dâng hiến cho anh ấy
Mong bạn sángsuốt có một quyết định đúng cho mình