Không chịu sống mãi thân phận một người giúp việc, nhiều cô gái tìm cách "mồi chài' ông chủ. Bị hớp hồn trước sự trẻ trung và chiều chuộng hết mực, nhiều ông đã không cưỡng lại cám dỗ để rồi tan vỡ gia đình, anh Sơn là một ví dụ.
Chị Hà thuê cô giúp việc đã quá lứa lỡ thì. Chị yên tâm vì trông cô cũng chẳng xinh đẹp gì. 34 tuổi, kém chị tới 3 tuổi, nhưng Lý trông già hơn bà chủ tới 5-6 tuổi. Sự gần gũi, cởi mở và thẳng thắn của ông bà chủ khiến Lý chẳng mấy chốc có cảm giác như thành viên thứ 5 trong gia đình.
Sau 1 năm, Lý không những mất hẳn chút dè dặt ban đầu của người làm công mà còn tỏ ra tự nhiên thái quá. Cô ta không còn hỏi chị về món ăn hàng ngày. Những ngày đầu chị nghĩ Lý đã quen việc nên tự bố trí bữa ăn song về sau thấy các bữa luôn thiên về những món anh Sơn, chồng chị thích.
Bữa ăn hôm nào phong phú là hôm có thêm những món được chế biến theo kiểu lạ lùng mà chỉ có Lý mới ăn nổi. Chị và hai con đều ngao ngán, ngược lại chồng chị lại rất vui và luôn khen tài nấu ăn của Lý. Chị góp ý, cô giúp việc chỉ thay đổi được một hai bữa lại đâu vào đấy.
Cũng trong thời gian này, tần suất “gần gũi” của hai vợ chồng cũng giảm. Anh không đòi hỏi như trước, cả tuần may ra mới được một lần. Chị cảm nhận rõ sự thiếu nồng nàn trong ân ái. Chán, chị chẳng "mào đầu" nữa thì anh anh lại ngủ ngon lành.
Nghi ngờ chồng có mối quan hệ bên ngoài, chị thuê thám tử theo dõi. Tốn tiền triệu nhưng kết quả là chồng chị chẳng có dấu hiệu gì về chuyện bồ bịch.
Kỳ nghỉ cuối tuần vừa qua, anh và con trai về quê nội ăn giỗ. Chủ nhật chị đưa Bống, đứa con gái mới 4 tuổi đi chơi công viên Thủ Lệ. Nhìn thấy đôi thanh niên đang hôn nhau bên hồ, Bống vui vẻ kể: “Hôm trước con cũng nhìn thấy bố với cô Lý như thế kia mẹ ạ”. Chị chết lặng người. Chị đã vô tâm và quá tự tin khi không bao giờ nghĩ đến chuyện chồng phản bội mình vì Lý.
Lục lại những biểu hiện của chồng, chị thấy nghi ngờ nhất các buổi thứ hai, tư, sáu từ 18h đến 20h, thời điểm con trai chị đi học thêm Toán còn chị làm thêm ở mảng dự án.
Không nằm ngoài dự đoán, chị về nhà vào buổi tối thứ hai và chứng khiến mọi chuyện. Có điều khi chị yêu cầu Lý cuốn gói thì ngay lập tức, cô ta phản ứng lại và tuyên bố không đi vì đã có thai. Còn anh Sơn chồng chị thì chẳng có ý kiến gì, chỉ đến khi chị Hà định ra khỏi nhà, anh mới can thiệp để Lý tạm ra ngoài và giải quyết sau.
Nhưng cũng kể từ đó cuộc sống gia đình của anh chị trở nên nặng nề. Chị sống câm lặng bên chồng, ban ngày, họ cố gắng giữ mối quan hệ, nhưng ban đêm mỗi người một thế giới.
Anh chị quyết định ly thân và chị giao quyền quyết định cho anh trong việc ứng xử với Lý. Sơn đề nghị Lý bỏ thai nhưng cô ta ngang nhiên tuyên bố sẽ giữ lại bằng mọi giá. Cô ta đề nghị Sơn phải có trách nhiệm. Tuy nhiên, cô ta không ở đó để bắt đền anh, mà chuyển đi nơi khác và yêu cầu mỗi tháng anh Sơn phải gửi gấp đôi lương khi làm công. Nếu anh không gửi, cô ta sẽ viết thư lên lãnh đạo cơ quan anh.
Cả tháng nay, cuộc sống gia đình như địa ngục. Dẫu biết mình đã sai, song anh có cảm giác như mình bị lừa vào cái mối tơ vò này và đang vùng vẫy không biết phải thoát ra bằng cách nào.
Chị Nguyễn Yến Nhi, chuyên gia tư vấn thuộc đường dây nóng 1900 58 58 86 nói: "Tin tưởng chồng mình là điều cần thiết để luôn giữ mối quan hệ vợ chồng đầm ấm hạnh phúc. Song, lường trước nguy cơ để chọn người phù hợp giúp việc cho gia đình là điều không thừa".
Trường hợp của chị Thảo là một điển hình. Chị đã giúp chồng mình thoát khỏi những cảm xúc nhất thời với cô giúp việc. Số là chị rất hay bắt gặp chồng mình lén nhìn Na, cô oshin mới, trong mỗi bữa ăn và cứ nhìn xoáy vùng cổ trắng ngần của Na làm chị giật mình.
Tốt nghiệp cấp II, không thi đỗ vào trường trung học, Na được một người họ hàng giới thiệu lên giúp chị Thảo việc nhà. Thấy cô bé gầy gò, có vẻ thật thà chị Thảo nhận ngay.
Sống ở nhà chị được 6 tháng, việc chính của Thảo chỉ là lau nhà cửa, giặt giũ, cơm nước bữa tối cho cả nhà, đưa đón em đi học. Cuộc sống nhàn nhã lại đang tuổi ăn tuổi lớn, chẳng mấy chốc Na phổng phao, xinh đẹp hẳn.
Chị Thảo khéo léo mua cho Na những bộ quần áo mới, gọn gàng, kín đáo, nhắc nhở cô giúp việc cách bảo vệ mình khi ra ngoài đường và khi ở nhà một mình. Na luôn ngoan ngoãn nghe lời, làm chị thấy an tâm phần nào.
Một ngày thứ hai, đi làm về sớm hơn thường lệ thấy xe của chồng đã dựng ở sân, chị mừng vì tối nay được ăn cơm sớm để cả nhà đi chơi. Nhưng, anh Pha không ngồi ở phòng khách đọc báo hay xem tivi như mọi ngày mà lại ở trong bếp. Trước đây khi chưa có người giúp việc, không một lần nào anh vào bếp giúp chị. Anh thường về muộn. Vậy mà dạo này anh lại chăm về sớm. Thật lạ!
Chị đi thẳng vào bếp. Cô giúp việc đang nhặt rau, chồng chị cũng ngồi đó, cạnh Na. Ngón tay anh đang lần sờ cánh tay trần của Na. Thấy chị bước vào anh có vẻ bối rối, nhưng rất nhanh, anh cười: “Giúp cái Na nhặt rau cho nhanh để nó còn đi đón cu Ti không muộn”. “Anh sợ muộn, tại sao anh không đi đón Ti?”, nghĩ vậy, nhưng chị chỉ cười và nhắc Na đi đón Ti luôn để chị và anh cùng nấu cơm.
Cuối tháng, anh Pha thấy Na xin phép anh chị nghỉ việc về quê vì ở trên đây buồn quá, chẳng có bạn bè chơi. Na về rồi, chị Thảo bàn với anh về việc có nên thuê người giúp việc nữa không? Anh vẫn ủng hộ vì không muốn vợ vất vả.
Mấy ngày sau, người giúp việc mới cho nhà anh chị là một phụ nữ trung niên. Chị này có họ rất xa với nhà chị vì được giới thiệu theo quan hệ họ hàng. Vậy là cô Chín thay thế công việc của Na từ đầu tháng 5 tới nay. Cuộc sống của vợ chồng chị lại vào nếp cũ. Anh thường về nhà sau chị, nếu có hôm nào sớm hơn thì đều thấy anh ở công viên gần nhà với cu Ti.
Rõ ràng, một cô giúp việc trẻ trung đã khiến cho anh Pha, một kỹ sư chế tạo máy nổi tiếng khô khan ít nhiều xao động. Sự khô khan của anh trong cách ứng xử với người khác giới đã tạo niềm tin cho chị Thảo suốt 10 năm hai vợ chồng gắn bó. Cảm thấy ghen và có phần bị xúc phạm trước cách mà anh ứng xử với Na. Nhưng, với công việc của một người làm công tác xã hội, chị phần nào hiểu được tâm lý chung của đàn ông và của chồng chị nói riêng.
Để giữ hạnh phúc gia đình, chị đã kìm nén cơn giận khi nhìn anh ngồi nhặt rau cùng Na, bởi chị hiểu nếu chị làm cho anh bẽ bàng lúc đó, hẳn trong mối quan hệ của hai người sẽ xuất hiện bức tường ngăn cách rất khó vượt qua.
Đồng thời chị khéo léo cách ly Na để chồng chị không bị rơi vào cảnh huống “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”. Chị biết, nếu anh lặp lại một lần tương tự, chị sẽ không thể tha thứ. Tuy nhiên, Pha cũng là một người hiểu biết. Anh cũng hiểu và nể chị. Tự trong đáy lòng mình, Pha biết anh thật khó có thể làm chị tổn thương lần nữa.
Cách ứng xử của mỗi người trong cuộc đã dẫn tới một kết thúc khác nhau. Những kết thúc ấy, có lẽ sẽ giúp cho mỗi người có được kinh nghiệm ứng xử cho riêng mình nếu không may rơi vào hoàn cảnh tương tự.
Ngọc Minh