Cuộc sống của tôi với biết bao lo toan và bộn bề. Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo nhưng lại có chí ham học. Tôi đã tốt nghiệp đại học QTKD và hiện nay đã có việc làm ổn định.
Hiện giờ tôi vẫn không thoát khỏi nổi ám ảnh từ quá khứ của mình. Thời sinh viên tôi cũng có một vài mối tình nhưng tất cả đều không đến được với nhau.
Lúc đó tôi có ở nhờ gia đình người bà con, bà ấy như bà nội của tôi vậy. Bà có chồng bị tai biến, di chuyển rất khó khăn, hai cô con gái đã có chồng. Ông bà sống với cô út và tôi cũng sống ở ngôi nhà này. gia đình họ rất nề nếp, nho giáo. Hai năm đầu, tôi vừa phải đi học vừa phải đi làm thêm, dạy thêm, còn phải chăm sóc cho ông nữa, vất vả vô cùng. Thời gian này, tôi cũng quen vài cô bạn cùng trường nhưng chưa nghĩ đến chuyện yêu đương.
Đến năm thứ 4 thì tai họa xảy ra với tôi. Nhà bà có em giúp việc nhỏ hơn tôi 4 tuổi, hiền lành và cũng dễ thương. Thời gian này, chồng cô thứ 2 (cô thứ 2 có chồng cũng ở gần nhà bà) thường xuyên qua nhà chọc ghẹo em giúp việc và tôi chính là người giải nguy cho cô ấy. Rồi cô ấy tỏ vẻ quan tâm và lo lắng cho tôi. Chúng tôi thường trò chuyện với nhau.
Trong 4 năm, ngày nào tôi cũng đi suốt. Sáng 5h dậy lo cho ông, 6h45 đi học, trưa về lo cho ông, chiều đi học hoặc đi làm thêm đến 11-12h đêm mới về. Khuya về nhà còn phải vừa ngủ vừa lo cho ông nữa. Cô ấy luôn là người mở cửa và lo cho tôi ăn. Rồi một ngày định mệnh của tôi, sau khi buồn chuyện gia đình và cãi nhau với bạn gái, tôi buồn quá nên đi nhậu với bạn say bí tì mãi tới hai giờ sáng mới về tới nhà.
Trong lúc say, tôi đã làm chuyện đó với cô ấy. Đến sáng thì tôi ngỡ ngàng, bàng hoàng, vô cùng lo lắng và hối hận nữa. Cô ấy bảo nếu không có tôi thì cô ấy cũng bỏ về quê không làm nữa, vì cô ấy rất sợ chồng cô thứ 2 gạ gẫm.
Chính ngôi nhà này đã để lại cho tôi biết bao đau khổ và tủi nhục. Sau sự việc đó, cô ấy viết nhật ký hàng ngày buồn bã thế nào và dọa tự tử nếu tôi bỏ cô ấy. Theo như sự tư vấn của nhiều người, tôi và cô ấy tổ chức cưới ở Miền Tây, không cho gia đình và bạn bè tôi biết. Tôi rất sợ ông bà biết sẽ khinh thường. Thời gian đó tôi và người bạn cùng trường vẫn yêu nhau. Tôi luôn sống trong tội lỗi và dằn vặt. Chúng tôi vẫn giữ kín chuyện đó tới ngày tôi ra trường.
Năm 2006 tôi ra trường và đi làm ở SG. Một tháng một lần, cuối tuần tôi lại chạy xe về miền Tây rồi chạy lên lại đi làm. Cuối năm 2007 tôi quá mệt mỏi và chán nản, rồi nỗi lo bố mẹ già đau ốm ở quê nên tôi quyết định từ bỏ tất cả để về quê với ý nghĩ quá khứ sẽ không còn đeo bám mình nữa.
Cô ấy không biết vì cứ nghĩ tôi còn làm ở Sài Gòn, Rồi cô ấy sinh con gái, đầy tháng con tôi cũng vào Miền Tây thăm. Công việc của tôi vì thế cũng bị gián đoạn. Tôi sẽ có trách nhiệm với con gái nhưng không thể sống với cô ấy được. Tôi đã thay đổi số điện thoại liên tục, cô ấy bảo sẽ lên Sài Gòn kể hết mọi chuyện với ông bà, các cô rồi đi ra Bình Định tìm tôi. Cô ấy biết địa chỉ nhà bố mẹ tôi rồi. Tôi không thể chịu đựng mãi tình cảnh này, nhiều lúc tôi muốn cưới ai cho xong để cô ấy không tìm tôi nữa nhưng tôi sợ không có cô gái nào tha thứ, thông cảm, chấp nhận tôi.
Tôi giờ cũng 30 tuổi rồi nên bố mẹ bảo lập gia đình. Thời gian về quê tôi cũng quen và yêu một người. Chúng tôi đã vượt quá giới hạn rồi. Hiện giờ tôi rất lo lắng và bối rối không biết giải quyết làm sao? Rất mong tòa soạn chỉ cách giúp tôi với?(Mạnh Huân).
Trướchết bạn cần suy nghĩ thật sự về tình cảm của mình dành cho người con gái đã sinh con cho bạn. Nếu như vẫn có một chút tình cảm với cô ấy, vẫn thương con bạn thì bạn hãy đến với cô ấy xây dựng hạnh phúc gia đình.
Còn nếu bạn không có chút yêu thương, không thể tôn trọng cô ấy thì phải dũng cảm nói thật để cô ấy hiểu, rằng hôn nhân cưỡng ép, không có tình yêu thì sớm muộn cũng chia tay và khi đó còn đau khổ hơn cho cả hai người.
Đương nhiên đây sẽ là cú shock lớn cho mẹ của con gái bạn, vì vậy bạn phải cân nhăc thời điểm và cách nói để cô ấy có thể châp nhận mà không bị shock. Có thể bạn phải cậy nhờ ai đó mà cô ấy kính trọng và tin tưởng để chuyển tải thông điệp chia tay.
Khi bạn đã quyết định chia tay thì phải xác định những vấn đề bản thân phải đối mặt đó là: khẳng định trách nhiệm của mình với hai mẹ con đặc biệt là chăm sóc, chu cấp cho đứa trẻ đến khi 18 tuổi. Bạn cũng cần chuẩn bị tâm lý cho việc mọi người trong gia đình, bạn bè, làng xóm sẽ biết chuyện bạn từng có con và sẽ có những ý kiến khác nhau.
Một chuyện quan trọng nữa là sau này dù bạn có đến với người phụ nữ nào thì bạn cũng cần cho họ biết về quá khứ của mình. Họ đã biết mà vẫn yêu thương bạn thì lúc đó bạn mới có cơ sở bảo đảm hạnh phúc gia đình. Còn nếu bạn cố tình giấu thì đến khi người đó biết thì bạn khó có một hạnh phúc trọn vẹn.
tư vấn bởi Công ty tư vấn tâm lý An Việt Sơn.