Cuộc đời là một chuỗi dài những sự thắng thua: Ấy là nói trong làm ăn kinh tế, thi thố tài năng, đua chen công danh sự nghiệp... Còn trong mối quan hệ vợ chồng, ai máu me sự thắng thua là người dễ đẩy hạnh phúc gia đình tuột khỏi tầm tay nhất.
Chị V.N.T quê ở Cần Thơ tâm sự: "Chúng em yêu nhau 3 năm rồi mới cưới, thời gian đầu sống hạnh phúc. Giờ đây anh ấy không quan tâm tới em nữa. Hai năm sống ly thân, tự nhìn lại bản thân em thấy mình có lỗi. Em muốn sửa chữa để cứu vãn hạnh phúc gia đình. Bây giờ em phải làm sao?".
Qua lời kể của T., tôi thấy rõ trong quá trình sống với chồng T. luôn tận dụng thế mạnh của mình để lấn át chồng, nào là T. xinh đẹp, khi chưa lấy chồng có biết bao "vệ tinh", nào là T. trước đây là sinh viên học giỏi. gia đình T. ở quê khá giả, đến khi lấy chồng, nhà cửa, vốn liếng làm ăn đều do bên ngoại lo liệu. Tôi hỏi T.: "Em thấy lỗi chủ yếu của em với chồng ở chỗ nào?". T. vừa nói vừa lau nước mắt: "Em hiếu thắng, bất kể chuyện lớn chuyện nhỏ trong nhà em đều muốn anh thừa nhận em là đúng. Em cứ cho rằng cơ ngơi này, hạnh phúc này là do em mà có, có những lúc vợ chồng tranh luận em hăng say lớn tiếng, chồng em phải xua tay "Thôi thôi! Tôi xin thua!". Cứ như thế, vợ chồng ngày càng ít nói chuyện với nhau, có lần giận em, anh ấy bỏ đến nhà bạn ngủ qua đêm. Rồi dần dần giường ai nấy ngủ, tình hình ngày càng xấu đi. Gần đây em biết tin anh có bồ"...
Chị A.V ở quận 12, TP Hồ Chí Minh thì cầu cứu chuyên viên tư vấn giúp đỡ làm thế nào để chồng rút đơn ly hôn. Chuyện là thế này: Anh chị sống với nhau đã 10 năm, có 2 con, anh là viên chức nhà nước, chị buôn bán nhỏ - gia đình tuy không giàu có nhưng hòa thuận, hạnh phúc. Khi đất đai lên cơn sốt, chị nhập cuộc vào "làng" cò đất. Qua mấy phi vụ trúng mánh, chị có trong tay vài ba tỉ đồng. Có chút tiền, chị nâng cấp ngôi nhà, sửa sang, mua sắm. Rồi giọng điệu của chị với chồng cũng thay đổi dần, nào là: "Anh làm trong cơ quan nhà nước, anh phải săn thông tin giúp em chứ? Em có thể bỏ tiền ra để anh kết bạn với mấy tay địa chính quy hoạch đô thị, chính quyền cấp quận, huyện, có thông tin, có dây bạn bè mới làm ăn được!". Rồi thì: "Sao anh chậm "nâng cấp" suy nghĩ của mình lên thế! Phải tận dụng cái chỗ đứng của nhà nước để mà làm tay trái kiếm tiền mới đổi đời anh ơi!"...
Cứ đi làm thì chớ, về đến nhà là anh bị vợ "dạy" phải thế này phải thế khác. Càng ngày anh càng thấy vợ anh không còn là cô V. dịu dàng chịu thương chịu khó, thường lắng nghe anh giảng giải chuyện nọ chuyện kia, nũng nịu đòi anh cho đi chơi như ngày xưa. Cái giọng kẻ cả, thái độ đắc thắng của chị làm cho không khí gia đình không còn ấm áp. Hai đứa con có vẻ nịnh mẹ nhiều hơn, vì mẹ có tài khoản ở trong ngân hàng, có thể cho chúng một món tiền lớn để đi píc-níc, còn bố chưa bao giờ có tiền cho chúng. Anh sống lặng lẽ như cái bóng. Anh tìm đến thú vui trong đám bạn bè nhậu nhẹt và đã làm đơn xin ly hôn.
Tôi có người bạn làm phó ban tổ chức chính quyền một thành phố trực thuộc tỉnh, chồng là bộ đội phục viên. Thấy nhà nghèo, anh tìm cách làm ăn để tăng thu nhập. Anh lén giấu chị tham gia vào một đường dây gọi là "tín dụng nhân dân", huy động tiền nhàn rỗi của họ hàng, bạn bè để đầu tư cho một đề án sản xuất, kinh doanh mật ong xuất khẩu. Ai dè, gặp bọn lừa đảo siêu hạng, chúng lấy tiền rồi bỏ trốn mất tăm. Chuyện vỡ lở, anh bị bắt, lãnh án 7 năm tù giam. Chị cũng bị vạ lây, nhiều người cho rằng anh chị thông đồng lừa gạt người thân thu lợi. Ngôi nhà ba gian mới xây, đồ đạc bị mọi người đến xiết nợ cả. Là thành viên Hội đồng nhân dân, vì chuyện này chị không những không được đề bạt mà còn bị chuyển công tác khác, 4 mẹ con phải đi ở nhờ.
Gần đây có dịp ghé qua thăm gia đình họ, tôi ngạc nhiên thấy cuộc sống của họ thay đổi như có phép mầu. Gặp tôi, anh dốc bầu tâm sự: "Tôi còn sống, còn quyết tâm làm lại cuộc đời là nhờ vợ tôi. Dù một mình bươn chải nuôi con, nhưng tháng nào cô ấy cũng đi thăm nuôi tôi, an ủi động viên. Tuần nào cũng có thư thông tin chia sẻ, nhắc nhở mọi điều. Cô ấy là cái phao để tôi bấu víu, là điểm tựa cho tôi lúc khốn cùng. Nhờ tình yêu và sự bao dung của cô ấy mà tôi quyết tâm cải tạo. Chỉ có 3 năm tôi được ân xá. Được bạn bè giúp đỡ, vợ chồng tôi mua được một mảnh đất "đầu thừa đuôi thẹo" với giá rẻ nhưng rộng ở một xã ngoại thành. Tôi đào ao nuôi cá giống, trồng rau sạch các loại bán trực tiếp cho các nhà hàng; nuôi gà, nuôi lợn nái, nuôi ong... vợ chồng con cái lao động cật lực, bây giờ mới có cơ ngơi này đây. Ba đứa con tôi đều ngoan, học giỏi và đã có việc làm ổn định".
Không ai gần gũi, thân thiết bằng vợ với chồng, nhưng cũng không ở đâu tình cảm dễ bị tổn thương, cái sĩ diện cá nhân dễ bị xúc phạm một cách không cố ý như mối quan hệ ứng xử của vợ với chồng. Các bạn gái hãy lưu ý rằng tâm lý đàn ông (nhất là đàn ông ở các nước phương Đông) rất muốn mình là "cây đa, cây đề" để vợ nương tựa. Tất nhiên có rất nhiều vị chẳng làm được vai trò đó. Xã hội ta ngày nay tạo điều kiện để chị em phụ nữ phát huy tài năng trong gia đình và ngoài xã hội. Nhưng chớ vì thành đạt về một lĩnh vực nào đó mà thiếu tế nhị trong ứng xử, biểu lộ sự say mê "chiến thắng" trong cuộc sống hằng ngày làm người bạn đời bị tổn thương hoặc mặc cảm "bị thua". Coi chừng họ sẽ tìm đến nơi nào họ được tôn trọng và không bị coi là kẻ "chiến bại".
Nguyễn Thị Thương