van <khs.van.....@gmail.com>
Gửi toà soạn và các anh chị bạn đọc.
Tôi là một người thường xuyên đọc mục Tâm sự của báo, nhưng chưa bao giờ tham gia, tôi cũng không biết nên bắt đầu từ đâu chỉ biết giờ lòng tôi đau khổ và rất mong các anh, chị, các bạn cho tôi lời khuyên, và ai đó hãy nói với tôi rằng đừng buồn vì điều đó...
Tôi năm nay 26 tuổi, là một cô gái có ngoại hình bình thường, học thức, công việc bình thường. Là con gái tôi cũng như bao người khác mong muốn có một người thật lòng yêu mình và mình cũng yêu người ta.
Tôi đang vừa làm và vừa học thêm buổi tối, tôi rất tự ti về bản thân nên rất ít bạn bè và giao du với bạn bè thậm chí lúc này tôi cũng chỉ biết khóc thầm một mình vì không có ai để nói cả. Tôi gặp anh ( anh ấy bằng tuổi với tôi) khi công ty tôi tuyển thêm nhân viên mới ( giờ thì anh đã chuyển công ty khác). Những ngày đầu chúng tôi luôn tranh luận và cãi vã trong công việc và có thể nói là tôi ghét anh. Nhưng chính những lúc tranh luận đó anh đã thích tôi, làm tôi thay đổi và rồi chúng tôi yêu nhau. Anh ấy là con một trong gia đình được ông bà, bố mẹ và mọi người cưng chiều còn tôi thì vì điều kiện không có nên tự lập từ rất sớm, và nhìn ngoại hình bên ngoài tôi già hơn so với anh, lúc đầu tôi cũng mặc cảm vì điều đó nhưng anh nói rằng chỉ cần tình cảm và điều đó không quan trọng.
Tình cảm của chúng tôi được gần 1 năm thì bố anh ấy bị ốm nằm viện,anh ấy đưa tôi đến thăm ( vào thăm gặp bố, mẹ, chú và rất nhiều người trong gia đình anh ấy) và ngay lúc đó tôi đã rất buồn vì được nghe chú anh nói trước mặt tôi rằng: " xấu như ma" trở về nhà tôi buồn lắm, tôi và anh có nói chuyện qua điện thoại anh nói rằng anh không sao kệ mọi người muốn nói sao thì nói, mọi người là mọi người chứ không phải anh. Ngày hôm sau (8.2.2007) anh và tôi gặp nhau anh đưa tôi về nhà gặp ông bà anh và một người chú nữa của anh đã nói với anh: " dắt xe cho chị về" (và còn nói lại câu đó 2 lần nữa) khi tôi chào mọi người để đi về. Lúc đó tôi nghẹn ứ ở cổ nhưng vẫn cố tươi cười chào mọi người để đi về. Một lúc sau tôi gọi điện cho anh vì tôi thấy lòng tự trọng của mình bị tổn thương, anh đã nói với tôi rằng: " anh còn yêu tôi, nhưng chỉ yêu thôi, không đến với nhau được vì cả nhà anh không ai thích tôi cả", tôi có hỏi lý do tại sao anh nói rằng không biết.
Vậy là chấm hết cho tất cả. Tôi đau đớn vì thật lòng tôi còn rất yêu anh .
Trong lúc này tôi không biết phải làm gì và nên như thế nào. Tôi rất mong nhận được sự chia sẻ từ các anh chị.
Cảm ơn toà soạn, cảm ơn các anh chị đã đọc những gì tôi viết. Nếu ai đó đọc xong nói rằng vớ vẩn hoặc viết lung tung thì cho tôi xin lỗi vì đã làm mất thời gian của các bạn.
Chúc toà soạn và các anh chị một năm mới niềm vui hạnh phúc
Tôi nên làm thế nào
Đã đọc : 2624 lần
Liên hệ tư vấn
CHÚ Ý: AVS KHÔNG TƯ VẤN QUA CHAT
tư vấn qua điện thoại (3.000 đồng/phút): 1900 68 50 hoặc (04)1088 - 1 - 7tư vấn trực tiếp: 2/15, phố Đào Duy Từ, phường Hàng Buồm, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội
Lĩnh vực tư vấn:- tư vấn tâm lý tình cảm, hôn nhân, gia đình- tư vấn nuôi dạy trẻ
- tư vấn sức khỏe tình dục: xuất tinh sớm, lãnh cảm, nghệ thuật phòng the, bệnh tình dục....- tư vấn sức khỏe sinh sản, giới tính
- tư vấn trị liệu tâm lý- Các vấn đề tâm lý khác như ly hôn, stress
Gọi -1900 68 50 để đặt lich tư vấn trực tiếpKhách hàng tư vấn trực tuyến xem hướng dẫn tư vấn tại đâyTruyện hay
Truyện ngắn: Cái kính của gã bạn trai cũ
Có rất nhiều cách để chấm dứt một mối quan hệ, đặc biệt là kiểu quan hệ tình cảm nam nữ. Tôi vẫn hình dung mọi chuyện đơn giản thế này, hai cục nam châm điên cuồng hút nhau, rồi tới khi bản thân chúng mất đi lực hút, hoặc giả bi ai hơn cứ cho là... Đọc thêm