em ten Thang o HP la sinh vien
Em xin chào Diễn Đàn. Em tên Thắng 24tuổi ở Hải Phòng sinh viên năm thứ3,giờ em có một chục chặc trong cuộc sống,em ko biết phải làm thế nào mong Diễn Đàn giúp em với,ko thì em ko thể tiếp tục yêu cô ấy với một lỗi ám ảnh lớn trong cuộc đời được.Câu truyện được bắt đầu khi em là một sinh viên của trường ĐHHH,khoa CNTT em có một công viêc để làm thêm khá ổn định và chính công viêc đó đã giúp em rất nhiều trong cuộc sống đặc biệt là về va trạm hàng ngày giúp em từ một con người nhút nhát ít nói và trầm tính đã trở thành người lớn rất nhiều...gia đình em đều làm nông nghiêp của một huyện nghèo của Hải Phòng nhà tuy nghèo nhưng Bố Mẹ em ko để con phải thiêu thốn đặc biệt là về học hành,và cứ thế em đi học nửa ngày và còn lại nửa ngày em lại đi làm thêm để thêm vào tiền học,nhưng thực ra số tiền đó chỉ đủ đổ xăng để đi lại và số còn lại dư ra rất ít,và năm thứ nhất cuộc đời sinh viên của em sắp trôi qua và em bắt đầu thấy quý một bạn gái học cùng lớp em và thực sự lúc đó em và cô ấy chỉ là bạn của nhau mà thôi và cô ấy cũng là tốp bạn chơi của bọn em và cứ thê cả đội của bọn em chơi rất thân với nhau 2đứa chúng em rất hiểu nhau đi chơi mà thiếu 1trong 2 đứa thì cả đội mất vui và chúng em thấy bắt đầu 2đứa hiếu và rất ăn ý với nhau. Cô ấy ko xinh cho lắm tính tình vui vẻ cởi mở vô tư và rất thoáng tính và đặc biệt nhất về tính cách của cô ấy là rất nghịch nhưng lại ko bao giờ biết xằng xiên vô lễ với một ai bao giờ,gia đình cô ấy ở một Thị Trấn của một Huyện cũng trên Hải Phòng,gia đình cô ấy so với gia đình em thì kinh tế gia đình cô ấy hơn hản nhà em rất nhiêu,bố mẹ cô ấy đều là công nhân của những năm80 nhưng đã nghỉ hưu về nhà buôn bán. Chắc cũng vì cái tính cách đó mà em đã bị thu hút bởi cô ấy và băt đầu em thấy yêu cô ấy,chúng em hồi ấy 2đứa đều có điện thoại cả em thì chủ yếu là phục vụ cho đi làm và cô ấy để có một chiếc dt thì ko phải là khó cứ thế chúng em băt đầu nhắn tin trêu đùa nhau và hỏi han nhau về cuộc sống học hành làm ăn và cả gia đình nưa.có những buổi tan học 2đứa đi cùng nhau và có những buổi em rủ cô ấy đi chơi ăn cái gì đó mà cả 2đứa đều thích. Và có những lúc em rủ cô ấy đi thì rất khó,bởi vì vào khoảng thời gian đó cô ấy đã có người yêu rồi,người yêu cô ấy ở gần nhà cách nhà cô ấy cũng ko xa lắm,và những thông tin đó là sau khi yêu cô ấy thì em mới biết.còn em thì thì thực ra em ko thể biết được là cô ấy có người yêu hay chưa vì lúc đó em rất khờ dại và ngây ngô. Cô ấy và bạn trai cô ấy cũng đã yêu nhau được hơn 1năm cũng có khá nhiều kỉ niệm bên nhau và cũng đúng thời gian đó em quan tâm đến cô ấy rất nhiêu hỏi han đến cô ấy vì lúc đó cô ấy rất gầy yếu và cô ấy cũng đáp lại em bằng những lời cám ơn quan tâm đến em,vì đúng khoảng thời gian đó cô ấy và bạn trái cô ấy đang xích míc cãi cọ với nhau,cô ấy là một ngươi rất biết sống cho người khác chuyện gì cô ấy chia sẻ thì cô ấy mới chia sẻ còn ko cô ấy đên lớp gặp em thì cô ấy coi như ko có chuyện gì cả vẫn vui vẻ với bạn bè bình thường..đến lúc đó thì em đã yêu cô ấy rất nhiều rồi và cũng đúng thời gian đó cô ấy cũng đã bắt đầu có tình cảm với em,nhưng em vẫn chưa biết là cô ấy có người yêu,từ trong lòng minh em có cảm nhận thấy cô ấy cũng có yêu em.Thế là 1ngày cô ấy quyết định gặp em nói với em là cô ấy đã có người yêu rồi cô ấy có kể với em là cô ấy và bạn trai đang cãi nhau và cũng chia tay rồi,cô ấy bảo là cô ấy ko muôn yêu nữa tập trung vào học vì cô ấy bảo cô ấy ko mang lại hạnh phúc cho người mình yêu,cô ấy bảo rồi em cũng sẻ ra đi như ngươi ta mà thôi,cô ấy bảo em"chúng mình chỉ là bạn có đươc ko" nhưng em ko chấp nhân vì em đã quá yêu cô ấy rôi,thà em biết cô ấy có người yêu ngay từ thuở ban đầu thì có tốt hơn ko để rồi em đã có tình cảm với cô ấy rôi lúc đó em ko thể nghĩ đươc gì hơn nữa vì theo ban năng của của con người là đã sắp chiếm hữu được 1cái gì đó thì người ta phải giữ cho bằng đươc nó nhất là khi ta sắp mất nó. Và cuối cùng thì cô ấy đã nhận lời yêu em,lúc đó thực sự em cảm thấy rất vui mọi thứ xung quanh em lúc này rất có ý nghĩa và thật là tuyệt vời mọi thứ đã trở thành màu hồng của tình yêu, và thời gian cứ thế trôi đi 1tháng 2tháng 3+4+5 tháng khoảng thời gian đó thật là đep. Cô ấy quan tâm đến em rất nhiêu và em cũng thế em rất yêu cô ấy,va em cảm thấy cô ấy yêu em va quan tâm tới em đến khủng khiếp luôn vì cô ấy sợ mất em và cho đên tân giờ đây cô ấy cũng vẫn sợ mất em vì giơ em đã trở thành con người khác hản vì cô ấy đánh giá về em là mọt con người thông minh nhanh nhẹn chịu khó thoáng tính và đặc biệt là anh rất đẹp trai và em cũng cảm thấy hãnh diện về mình. Nhưng cuối cùng chuyện đã xảy ra voi 2đứa chúng em trong môt lần chúng em đi chơi xa va buổi trưa 2 đứa đã mệt chúng em đã rủ nhau vào Nhà Nghỉ khung cảnh 2đưa như thế thì làm gì mà ko có chuyện gì xảy ra,nhưng cô ấy quả là một người khôn khéo mặc cho em làm thế nào nhưng chuyện ấy thì ko thể được.tính của em thì vốn tò mò và em và chúng em đã một lần đi như thế và lần thứ 2 sẻ chắc chắn xảy ra,và lần thứ 2cũng xảy ra thật nhưng cô ấy cũng kiên quyết ko thể để chuyên gì xảy ra vì em ko thể biêt lúc đó cô ấy trao cho em thì cô ấy sẻ bị phat hiện là cô ấy đa trao cái quý giá kia cho bạn trai cũ của cô ấy rồi. Và nhiều lần đi như thế với em em cũng ko thể biết là em quan hệ với cô ấy vào lúc nào,bởi vì chuyện ấy đối với em là lần đầu tiên lên em còn rất khờ dại. và theo em được biết là ngươi con gái nào nếu quan hệ lần đầu tiên là rất đau và có máu của màng trinh khi rach chảy ra nhưng với cô ấy thì em đã ko thấy và đến một vài tháng sau khi em hỏi đến thì cô ấy trả lời ấp úng là ở Nhà Nghỉ này nọ,cô ấy bảo là cô ấy sợ máu va đã nấy trăn che ko muốn cho em biết,nhưng em đi với cô ấy em chưa bao giờ nhìn thấy một vệt máu hồng của cô ấy bao giơ cả. Chuyện tồi tê hơn nữa là cô ấy đã nạo phá thai với em 2lần rồi.,còn bạn trai cũ của cô ấy đã nhắn tin băng ĐTDD cho em bằng những lời lẽ của những kẻ vô học kẻ tiểu nhân..rằng "Con bé đó bị tao ăn rồi nó đã mất trinh rồi mày mãi chỉ la một thằng dùng hàng secondhend ma thôi..." em cũng yêu cô ấy lam và cô ấy sẻ ko muốn mất em vì chúng em rất hiểu nhau. Nhưng khi thoảng vui thi ko sao nhưng em cứ nghĩ lại chuyện đó thi em lai phát điên lên vì con trai ai cũng ích kỷ,nhưng em cố quên đi thì nó lại hiện lại trong đầu em khiến em bực và muốn chia tay cô ấy ngay lập tức,nhiều lúc em thương cô ấy nhiêu hơn cả tình yêu. Cô ấy thì lại bảo là cô ấy trao đời con gái của cô ấy cho em,lúc đó em chỉ biêt cười một nụ cười kèm theo lỗi bực trong người ko sao kể xiết,và gần đây em đã nói cho cô ấy ra tất cả những gì em đang xuy nghĩ để cho em đươc thoả mái hơn và cô ấy đã khóc rất to vì cô ấy là ngươi rất rễ khóc cô ấy đã tát em 2cái rất mạnh và khóc,em biêt cô ấy cũng muốn nói ra lắm nhưng cô ấy sợ nói ra với lòng ích kỷ của đàn ông thì chắc chắn em sẻ chia tay. Giờ em chia tay cô ấy chắc là cô ấy khổ lắm cô ấy sẻ khóc rất nhiều chắc cô ấy sẻ ko sống nổi khi thiếu em,nhưng cứ như thế này em cũng ko chịu đựng được...Vậy mong Diễn Đàn giúp em với,em chờ câu trả lời càng nhanh càng tôt của Diễn Đàn. Xin Cám Ơn Diễn Đàn.....!