Jochen M. còn nhớ mãi buổi tối hôm đó, khi anh bị khai trừ ra khỏi bầy đàn. Đó là mấy tiếng đồng hồ khi đàn bà muôn đời quyến rũ bỗng chốc trở thành mối đe doạ, thay vì lời hẹn ước. Chàng Jochen M. khi ấy vẫn trai tơ, 30 tuổi, từng ấm ủ hy vọng sắm vai "chúa sơn lâm" của buổi chiều hôm đó, lúc tình cờ bắt gặp cô bạn gái trên đường.
Họ cùng nhau đi dạo công viên, sau đó uống một chút rượu, cả hai đều tràn đầy cảm giác sung sướng. Màn đêm rủ xuống, Jochen không nhớ, ai mở đường đến cuộc "giải trí thú vị", anh chỉ nhớ những gì diễn ra sau đó trên giường ngủ. Bởi niềm khao khát dâng cao đến cổ, có điều, Jochen không thể làm gì. Dụng cụ đàn ông của anh đã "hoá bún".
Hai người còn ôm ấp một chút; cô bạn gái an ủi rằng, chuyện rủi ro như thế vẫn thường xảy ra với hai người lâu ngày không gặp. Vả lại, trước hết giữa hai chúng ta phải có cái gì đó, cô gái nói thêm. Còn anh thì ấp úng: “Đúng vậy”. Thế nhưng trong đầu anh vẫn nặng trĩu câu hỏi với trọng lượng quả tạ đang lăn ngược chiều: Tại sao "nó" không chịu đứng dậy ?
Sự kiện đáng xấu hổ như thế chưa bao giờ xảy ra với Jochen. “Trước đây, tất cả với tôi diễn ra hoàn toàn bình thường. Tôi cũng đã có vài ba mối tình, sau đó tan rã sau 1 thời gian nhất định. Không phải lý do "thoả mãn hay không thoả mãn", mà vì tính tình không hợp”.
Jochen đoán rằng thủ phạm có thể là stres. Sáng nào anh cũng phải trình diện tại công sở trước tám giờ và trở về nhà khoảng tám giờ tối. “Tôi đã đọc ở đâu đó bài báo nói rằng, stres là thuốc độc đối với phong độ đàn ông”.
Khi ấy, với người đàn bà nọ, đến thời điểm nhất định, cả hai đều chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau, cô ta hỏi anh, liệu chúng ta có gặp lại nhau ? Jochen cảm thấy như trái tim bị mũi dao chọc ngoáy: một mặt, anh có niềm an ủi rằng, dù sao cô ta vẫn còn có ý định gặp lại mình; mặt khác là nỗi sợ hãi ám ảnh : Liệu lần sau có thành công ?
Không có ngoại lệ
Jochen chưa kể với bất cứ ai về nỗi đau với dụng cụ đàn ông của mình. Anh chỉ tiết lộ duy nhất với bác sĩ nam khoa, nhưng mãi 1 thời gian dài sau này.
Sau lần thứ hai thất bại thứ nhất vài ba ngày, Jochen và cô bạn ấy lại gặp nhau. Hai người đều trong "trang phục" Eva và Ađam, song tất cả vẫn lặng như tờ. Dụng cụ đàn ông của Jochen lại "hoá bún". Những người khác có thể vui vẻ bẩy, tám tiếng, còn Jochen chỉ mơ bẩy, tám giây cũng không được.
Quả tạ bắt đầu lăn. Bây giờ Jochen nghe thấy nó cựa quậy rõ ràng. Cô bạn gái một lần nữa lại tỏ ra thật dễ thương. Người đẹp nằm bên chàng trai trong bộ váy ngủ thật gợi tình, thế nhưng với chàng vẫn hoàn toàn tĩnh lặng. Cuối cùng cô gái đành quay lưng lại. Cả hai đều thở dài, song không ai ngủ được. Họ còn gặp lại nhau sau đó vài ba lần, song "chẳng giải quyết được cái gì". Mối quan hệ chấm dứt sau đó ít lâu.
Những câu chuyện như thế là chuyện mà tiến sĩ Axel Jurg Potempa - chuyên gia Tiết niệu và tình dục học ở Munchen (Đức) - nghe thấy hàng ngày. Ông đã điều trị khoảng 3,5 ngàn bệnh nhân, những người nghĩ rằng, bản thân là kẻ bất lực hoặc sự thật họ từng như vậy.
Nguyên nhân có thể khác nhau: nát rượu, do tác dụng phụ của thuốc, tiểu đường, ung thư tuyến tiền liệt, hậu quả bệnh hoa liễu hoặc hậu quả tình trạng căng thẳng nội tâm, mà bản thân người trong cuộc không thể định nghĩa.
Trong số bệnh nhân của ông có khá nhiều nhân vật thuộc giới truyền thông - những người mà trong công việc thường xuyên giáp mặt lý tưởng sex hoàn hảo, vả lại bản thân họ phổ cập lý tưởng đó.
Chỉ riêng nước Đức đã có trên 10 triệu đàn ông ít nhất một lần thất bại trên giường ngủ. Từ 5-8 triệu thường xuyên là nạn nhân của tình trạng "trên bảo, dưới không nghe". Lòng tự hào, tâm trạng xấu hổ và sợ hãi nhanh chóng trộn lẫn với nhau. Và rào cản hình thành như thế.
Sau đêm đó, khi Jochen M. một lần nữa thất vọng, anh đã rơi vào tình trạng hoảng loạn thực sự. Thoạt đầu anh còn dũng cảm làm quen bạn gái mới. Jochen còn nhớ ba gương mặt và vẫn một cảm giác khủng khiếp, khi anh nằm cạnh họ: anh ngắm nhìn tấm lưng tuyệt vời của họ và nhẩm tính từng dải xương sườn, và nhẩm tính từng giờ đến bình minh.
Dưới áp lực của sự đau khổ
Không ai trong những cô gái trên duy trì mối quan hệ với Jochen. Jochen rất hiểu vì sao, thậm chí anh còn khen họ cư xử lịch sự. “Tôi từng lo rằng, ai đó trong số họ sẽ cười vào mũi tôi. Thế nhưng tất cả đều cố gắng an ủi tôi, không ai miệt thị tôi là "đồ bỏ đi" hoặc tỏ ra căm ghét. Đơn giản, đến một ngày nào đó, họ sẽ đứng dậy và đi ra khỏi nhà tôi. Và không bao giờ trở lại”.
Suốt hai năm qua Jochen tự tách mình ra khỏi thế giới. Ban ngày đi làm, buổi tối cô đơn ngồi xem tivi. Trong đầu anh thỉnh thoảng lại vọng về âm thanh thầm thì tình ái đàn bà, đồng thời cũng xuất hiện câu hỏi nao lòng: tại sao ta trở thành bất lực ?.
Sau hai năm, cuối cùng Jochen quyết định gõ cửa bác sĩ. Không hề bị thuyết phục bởi phụ nữ, vì không phụ nữ nào xuất hiện trong đời Jochen; cũng không vì nghe lời bạn trai, bởi Jochen chẳng cho ai biết. Sự hồ nghi của chính mình đã xui khiến Jochen. Bác sĩ gọi nó là "áp lực của trạng thái đau khổ".
Đội quân bất lực
Trên toàn thế giới, theo đánh giá của TS. Potempa cùng đồng nghiệp, hiện thế giới có khoảng 150 triệu đấng mày râu bất lực và số lượng họ sẽ ngày càng đông hơn, đến năm 2025 con số tối thiểu sẽ là 320 triệu. Đa số đội quân này sẽ không gõ cửa bác sĩ. Chỉ duy nhất 10 phần trăm đủ dũng khí làm chuyện đó và tỷ lệ gõ của chuyên gia tâm lý học còn thấp hơn.
Hiện có hai trường phái chữa trị hội chứng bất lực. Trường phái thứ nhất dựa trên quá trình phân tích chính xác hiện tượng - công việc đòi hỏi thời gian nhiều năm và đối với đa số bệnh nhân điều đó đồng nghĩa với hành vi can thiệp quá sâu vào đời sống riêng tư. Trường phái thứ hai là sử dụng biệt dược - biện pháp có thể mang lại hiệu quả tức thì, song không thích hợp với mọi đối tượng.
Sau 3 năm sử dụng biệt dược trên theo đơn bác sĩ, vấn đề của anh được hoá giải. Tác dụng của "thần dược" nhận thấy ngay 20 phút sau khi nuốt vào bụng và phong độ duy trì suốt 240 phút tiếp theo. Lần đầu tiên trong lúc nói chuyện Jochen tỏ ra tự tin và có phần hãnh diện.
“Nếu như mối tình của chúng tôi bền chặt, sẽ có ngày tôi tiết lộ sự thật. Tuy vậy, thực lòng, con người xấu số không dám chắc, khi nào sẽ làm được điều đó”.
Theo Vinh Thu
Tiền Phong/ SuZei
Hai người còn ôm ấp một chút; cô bạn gái an ủi rằng, chuyện rủi ro như thế vẫn thường xảy ra với hai người lâu ngày không gặp. Vả lại, trước hết giữa hai chúng ta phải có cái gì đó, cô gái nói thêm. Còn anh thì ấp úng: “Đúng vậy”. Thế nhưng trong đầu anh vẫn nặng trĩu câu hỏi với trọng lượng quả tạ đang lăn ngược chiều: Tại sao "nó" không chịu đứng dậy ?
Sự kiện đáng xấu hổ như thế chưa bao giờ xảy ra với Jochen. “Trước đây, tất cả với tôi diễn ra hoàn toàn bình thường. Tôi cũng đã có vài ba mối tình, sau đó tan rã sau 1 thời gian nhất định. Không phải lý do "thoả mãn hay không thoả mãn", mà vì tính tình không hợp”.
Jochen đoán rằng thủ phạm có thể là stres. Sáng nào anh cũng phải trình diện tại công sở trước tám giờ và trở về nhà khoảng tám giờ tối. “Tôi đã đọc ở đâu đó bài báo nói rằng, stres là thuốc độc đối với phong độ đàn ông”.
Khi ấy, với người đàn bà nọ, đến thời điểm nhất định, cả hai đều chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau, cô ta hỏi anh, liệu chúng ta có gặp lại nhau ? Jochen cảm thấy như trái tim bị mũi dao chọc ngoáy: một mặt, anh có niềm an ủi rằng, dù sao cô ta vẫn còn có ý định gặp lại mình; mặt khác là nỗi sợ hãi ám ảnh : Liệu lần sau có thành công ?
Không có ngoại lệ
Jochen chưa kể với bất cứ ai về nỗi đau với dụng cụ đàn ông của mình. Anh chỉ tiết lộ duy nhất với bác sĩ nam khoa, nhưng mãi 1 thời gian dài sau này.
Sau lần thứ hai thất bại thứ nhất vài ba ngày, Jochen và cô bạn ấy lại gặp nhau. Hai người đều trong "trang phục" Eva và Ađam, song tất cả vẫn lặng như tờ. Dụng cụ đàn ông của Jochen lại "hoá bún". Những người khác có thể vui vẻ bẩy, tám tiếng, còn Jochen chỉ mơ bẩy, tám giây cũng không được.
Quả tạ bắt đầu lăn. Bây giờ Jochen nghe thấy nó cựa quậy rõ ràng. Cô bạn gái một lần nữa lại tỏ ra thật dễ thương. Người đẹp nằm bên chàng trai trong bộ váy ngủ thật gợi tình, thế nhưng với chàng vẫn hoàn toàn tĩnh lặng. Cuối cùng cô gái đành quay lưng lại. Cả hai đều thở dài, song không ai ngủ được. Họ còn gặp lại nhau sau đó vài ba lần, song "chẳng giải quyết được cái gì". Mối quan hệ chấm dứt sau đó ít lâu.
Những câu chuyện như thế là chuyện mà tiến sĩ Axel Jurg Potempa - chuyên gia Tiết niệu và tình dục học ở Munchen (Đức) - nghe thấy hàng ngày. Ông đã điều trị khoảng 3,5 ngàn bệnh nhân, những người nghĩ rằng, bản thân là kẻ bất lực hoặc sự thật họ từng như vậy.
Nguyên nhân có thể khác nhau: nát rượu, do tác dụng phụ của thuốc, tiểu đường, ung thư tuyến tiền liệt, hậu quả bệnh hoa liễu hoặc hậu quả tình trạng căng thẳng nội tâm, mà bản thân người trong cuộc không thể định nghĩa.
Trong số bệnh nhân của ông có khá nhiều nhân vật thuộc giới truyền thông - những người mà trong công việc thường xuyên giáp mặt lý tưởng sex hoàn hảo, vả lại bản thân họ phổ cập lý tưởng đó.
Chỉ riêng nước Đức đã có trên 10 triệu đàn ông ít nhất một lần thất bại trên giường ngủ. Từ 5-8 triệu thường xuyên là nạn nhân của tình trạng "trên bảo, dưới không nghe". Lòng tự hào, tâm trạng xấu hổ và sợ hãi nhanh chóng trộn lẫn với nhau. Và rào cản hình thành như thế.
Sau đêm đó, khi Jochen M. một lần nữa thất vọng, anh đã rơi vào tình trạng hoảng loạn thực sự. Thoạt đầu anh còn dũng cảm làm quen bạn gái mới. Jochen còn nhớ ba gương mặt và vẫn một cảm giác khủng khiếp, khi anh nằm cạnh họ: anh ngắm nhìn tấm lưng tuyệt vời của họ và nhẩm tính từng dải xương sườn, và nhẩm tính từng giờ đến bình minh.
Dưới áp lực của sự đau khổ
Không ai trong những cô gái trên duy trì mối quan hệ với Jochen. Jochen rất hiểu vì sao, thậm chí anh còn khen họ cư xử lịch sự. “Tôi từng lo rằng, ai đó trong số họ sẽ cười vào mũi tôi. Thế nhưng tất cả đều cố gắng an ủi tôi, không ai miệt thị tôi là "đồ bỏ đi" hoặc tỏ ra căm ghét. Đơn giản, đến một ngày nào đó, họ sẽ đứng dậy và đi ra khỏi nhà tôi. Và không bao giờ trở lại”.
Suốt hai năm qua Jochen tự tách mình ra khỏi thế giới. Ban ngày đi làm, buổi tối cô đơn ngồi xem tivi. Trong đầu anh thỉnh thoảng lại vọng về âm thanh thầm thì tình ái đàn bà, đồng thời cũng xuất hiện câu hỏi nao lòng: tại sao ta trở thành bất lực ?.
Sau hai năm, cuối cùng Jochen quyết định gõ cửa bác sĩ. Không hề bị thuyết phục bởi phụ nữ, vì không phụ nữ nào xuất hiện trong đời Jochen; cũng không vì nghe lời bạn trai, bởi Jochen chẳng cho ai biết. Sự hồ nghi của chính mình đã xui khiến Jochen. Bác sĩ gọi nó là "áp lực của trạng thái đau khổ".
Đội quân bất lực
Trên toàn thế giới, theo đánh giá của TS. Potempa cùng đồng nghiệp, hiện thế giới có khoảng 150 triệu đấng mày râu bất lực và số lượng họ sẽ ngày càng đông hơn, đến năm 2025 con số tối thiểu sẽ là 320 triệu. Đa số đội quân này sẽ không gõ cửa bác sĩ. Chỉ duy nhất 10 phần trăm đủ dũng khí làm chuyện đó và tỷ lệ gõ của chuyên gia tâm lý học còn thấp hơn.
Hiện có hai trường phái chữa trị hội chứng bất lực. Trường phái thứ nhất dựa trên quá trình phân tích chính xác hiện tượng - công việc đòi hỏi thời gian nhiều năm và đối với đa số bệnh nhân điều đó đồng nghĩa với hành vi can thiệp quá sâu vào đời sống riêng tư. Trường phái thứ hai là sử dụng biệt dược - biện pháp có thể mang lại hiệu quả tức thì, song không thích hợp với mọi đối tượng.
Jochen muốn có tác dụng nhanh chóng và trực tiếp lên thân thể. Hợp chất dành cho anh có tên là Sildenafil, được biết nhiều hơn với cái tên Viagra, có tác dụng làm cương cứng.
Sau 3 năm sử dụng biệt dược trên theo đơn bác sĩ, vấn đề của anh được hoá giải. Tác dụng của "thần dược" nhận thấy ngay 20 phút sau khi nuốt vào bụng và phong độ duy trì suốt 240 phút tiếp theo. Lần đầu tiên trong lúc nói chuyện Jochen tỏ ra tự tin và có phần hãnh diện.
Là một trong đội quân khoảng 8 triệu đấng mày râu ở Đức và khoảng 150 triệu trên toàn thế giới, Jochen đã có bạn gái. Họ thường xuyên gặp nhau, nhưng cô gái không hề hay biết gì về câu chuyện bí ẩn của chàng trai. Jochen vẫn giấu giếm sử dụng "thần dược".
“Nếu như mối tình của chúng tôi bền chặt, sẽ có ngày tôi tiết lộ sự thật. Tuy vậy, thực lòng, con người xấu số không dám chắc, khi nào sẽ làm được điều đó”.
Theo Vinh Thu
Tiền Phong/ SuZei
--------------------------------------------------