GiadinhNet - Những hành vi sai trái của trẻ không nhất thiết phải chấn chỉnh ngay lập tức mà cần phải có thời gian hợp lý.
Bé nhà tôi được 3 tuổi. Bình thường cháu rất ngoan, nhưng vừa rồi vợ chồng tôi có cãi nhau, tôi đã lỡ tay đánh mạnh vào lưng bà xã. Thế là vợ tôi khóc, con trai tôi liền chạy lấy nguyên dây dầu gội đầu quất túi bụi vào lưng tôi. Tôi nổi nóng, định đánh cháu nhưng cuối cùng cũng kịp kiềm chế lại và bước ra ngoài. Tôi phải làm gì đây? Phải chăng tôi đã sai nhưng chẳng lẽ tôi lại im lặng trước hành động đánh cha của con mình?
Trẻ "phản đòn" cha chẳng qua đó là hành động nhằm bảo vệ cho mẹ khi bị "tấn công". |
Trả lời:
Anh thân mến!
Việc cháu có hành động như thế với anh đúng là không hợp lý, nhưng rõ ràng hành vi ấy do chính anh gián tiếp tạo nên. Khi người lớn giải quyết vấn đề bằng bạo lực thì chắc chắn con trẻ cũng sẽ học theo.
Hành vi của cháu là không đúng nhưng xét ra, sâu sắc trong tâm lý là do cháu thật sự yêu thương cha mẹ mình. Vả lại chẳng qua đó là hành động nhằm bảo vệ cho mẹ khi bị "tấn công" Chỉ có điều cách thức mà bé thực hiện là chưa phù hợp, chưa đúng chuẩn mực mà thôi. Điều này chúng ta hoàn toàn có thể điều chỉnh anh a!
Những hành vi sai trái của trẻ không nhất thiết phải chấn chỉnh ngay lập tức mà cần phải có thời gian hợp lý. Việc anh kiềm chế để không la mắng hay đánh cháu ngay sau khi cháu thực hiện hành vi ấy là một quyết định đúng đắn. Tuy nhiên, anh cần có thêm thời gian để chuyện trò tâm sự cùng bé. Một lời xin lỗi vợ (có con nhìn thấy) hoặc một lời nói thân tình để giải tỏa tâm lý cho con thật sự cần thiết vì đó là cơ hội giúp điều chỉnh hành vi cho cháu. Có thể cháu đã không còn nhớ nhưng những tác động có chủ đích từ người lớn vẫn đem lại những hiệu quả khá tích cực nhằm giáo dục con cái hiệu quả hơn.
Chuyên gia tâm lý Huỳnh Văn Sơn
Theo Giadinh.net