Nhờ chia tay, con người hiểu thêm về chữ tình. Yêu và chia tay luôn đồng hành với nhau để làm hai chữ "hạnh phúc" lung linh hơn.
Người ta thường nghĩ “xây khó, phá dễ”, nhưng đôi lúc, trong chuyện yêu đương, điều đó sẽ ngược lại. Để yêu và được yêu, mỗi người phải trải qua bao nhiêu cảm xúc, khi chia tay họ cũng sẽ có đủ từng ấy cung bậc tâm hồn, chỉ khác là thứ tự của chúng đảo lộn.
Choáng váng, ngỡ ngàng với thực tế, buồn rầu, hy vọng, giận dữ, chấp nhận, cô đơn, chán chường… thi nhau chèn ép khoảng không bé nhỏ con tim, dễ làm bất cứ nạn nhân yêu nào quỵ ngã. Chia tay mà không suy sụp, đó là một trong những trải nghiệm sống đáng giá nhất đời mà không phải ai cũng “được hưởng”. Nhưng có nhiều người từng chia tay năm lần bảy lượt sẽ không xem chia tay là một thảm họa. Họ đã quen lật bài ngửa đời mình với chúng.
Một ngày đẹp trời nào đấy tình yêu chợt đến thì sao không chọn cũng một ngày tốt để tiễn tình yêu đi? Đó là lý luận của những kẻ đã từng quen quên đi tình yêu cũ. Chính xác hơn, các nàng từng trải tình trường này khuyên hãy cố chọn cho được đúng ngày thứ Sáu để “say goodbye!”.
Nghe khá lạ! Nhưng ngẫm ra cũng có cái lý của nó. Quyết định ấy sẽ phá hỏng một dịp nghỉ cuối tuần đấy, nhưng chí ít, một cô gái cũng không phải ra khỏi giường trong hai ba ngày. Họ tha hồ vùi đầu vào gối để thổn thức với nỗi cay đắng của mình. Cứ ở đó, ngủ, khóc, viết rồi khóc, xem phim rồi lại khóc. Nước mắt được tuôn ra, sầu nhẹ bẫng một phần.
Hãy để cuộc chia tay nhẹ nhàng, thanh thản...
Đây cũng là lúc nàng cần trở thành một tín đồ của thiền. Nghĩa là tâm cần tịnh cho nhanh để nhìn nhận sự thực đang diễn ra cho đời mình. “Lúc này và bây giờ” sẽ là câu châm ngôn trên cửa miệng những ai vừa đi ra khỏi con tim kẻ khác hay vừa gạt ai ra khỏi trái tim mình. Cô gái cần dựng rào cản không để trong đầu lúc nào cũng đầy những dấu hỏi tại sao mình đã quen, đã yêu rồi lại chia tay.
Một khi chân chàng cất bước ra đi cô nàng cũng cứ bước, nhưng đừng cùng một hướng. Mục tiêu cần nhắm tới phải là nhà cô bạn nào đấy để được có bờ vai chia sẻ, hay chí ít là các tâm sự được trực tuyến với nhau qua mạng. Lúc này, ngoài nước mắt đã xả vơi bớt, sẽ có thêm một thứ được mở van, đó là những ẩn ức, tâm sự, ngôn từ mà bấy lâu nay vì yêu, có thể các nàng đã để chúng đóng quánh lại thành khối.
Trở lại bốn bức tường riêng tư, cô gái sẽ bắt đầu dọn dẹp những thứ gọi là quá khứ. Bắt đầu là hủy các tin nhắn, danh sách cuộc gọi, các nick-name kèm mã yêu thương náu mình trong các ngóc ngách điện thoại bao lâu nay chỉ hai người biết. Kế đến là bật máy tính lên, xóa sạch các thư gửi đến chuyển đi và cả thùng rác của hai người. Phải cắn răng mà bấm delete!
Chớ đọc lại làm chi! Chúng chẳng còn gì đáng để nhớ. Đây là lúc thử thách nhất vì các khúc phim yêu sẽ dễ dàng quay ngược làm phụ nữ chùng lòng. Còn điện thoại? Nên tắt? Các nữ lưu tình trường khuyên nên chuyển chế độ OFF. Nếu có ai tìm cách liên lạc cho bằng được họ sẽ có cách, và chắc hẳn đó phải là những khuôn mặt thân thương nhất một cô gái đang cần gần gũi!
Nước mắt, ngôn từ đã có chỗ xả. Cơ thể cũng cần thư giãn, cũng khao khát thứ cảm giác dịu dàng của kẻ trở về nhà bên mái ấm gia đình. Mẹ và các chị em thân thương cũng dư sức cho được một cái nựng trấn an, một vòng ôm an ủi hay một cái xiết tay truyền nghị lực. Về với những người thân thương các nàng không cần phải phân bua, cắt nghĩa về cuộc tình đã qua.
Cuối cùng, giả dụ có những giây phút nhớ quay quắt hình bóng cũ, hãy hồi tưởng trong suy nghĩ lạc quan rằng vì yêu mình (hoặc vì yêu chàng) mà ta chia tay để tốt cho nhau hơn. Tim có rướm máu khi "say goodbye" mới có thể tìm được màu hồng đích thực của tình yêu mai này.