Chỉ nghe 2 chữ "ăn vụng" là đã cảm giác đến những vị cay, chua, ngọt, nồng, tê tê đầu lưỡi, kèm theo cơn rùng mình thú vị bởi cảm giác hồi hộp như sắp thực hiện một cú nhảy vượt rào đầy hiểm nguy, băng qua sự kiểm soát của lý trí và mọi chuẩn mực đạo đức!
Có những người bản tính thích ăn vụng, trái tim dễ bị lay động trước món ngon vật lạ, cái đẹp và những thú vị mới. Họ rất dễ rơi vào một quan hệ ngoài luồng đầy tính phiêu lưu, gay cấn, bởi sự "không được phép" thường tạo hưng phấn căng thẳng, khiến ái tình gia tăng mùi vị. Dẫu có mười lần kết hôn, mười lần ly dị vì tội ăn vụng, thì lần kết hôn sau cùng cũng không ngăn được họ lại tiếp tục "ăn mảnh ngoài luồng" như một thói quen!
Với những người này, "ăn vụng, uống trộm" là bản chất. Họ thích ngoại tình như người ta thích nghe nhạc, thích chơi bóng đá, thích shopping... Xem việc "ngoại tình" như một cuộc chơi đầy tính hấp dẫn, họ chấp nhận trả giá và không đặt mình vào tư thế bị động trước dư luận hay lương tâm. Những vấn đề thuộc phạm trù đạo đức không mấy thu hút quan tâm của họ.
Một số người khác thì rơi vào hoàn cảnh "bất khả tiên liệu". Tự nhiên "món khoái khẩu" rơi đúng trước mắt, quay lưng không đành, nuốt nước miếng thèm cũng khổ, "cơm nhà" lại thiếu hẳn vị nồng cay ngây ngất của cảm giác bất an, hồi hộp trong lúc nhấm nhá mảnh tình phiêu!
Những con người tội nghiệp này thường không định vị được mình trong lúc dấn thân vào "tình mới". Họ có thể bị hành vi ngoại tình của chính mình tác động đến mất lý trí, mất định hướng, không nhận ra đúng sai trong cơn ngây ngất bởi những cảm xúc bất thường. Họ có thể rất bướng bỉnh khi bị phát hiện, thậm chí cố chấp một cách ngoan cường để bảo vệ cho sự thay lòng đổi dạ của mình.
Cũng có những người thích chọn phở thay cơm như một quy luật bất thành văn. Đối với họ: "Nếu cơm nhà ngày một xuống cấp, không có những món ngon vật lạ để hấp dẫn khẩu vị thì ta đi ăn phở!". Phở bình dân hay "Phở 24" còn tùy thuộc vào khả năng thưởng thức của đương sự. Với họ, tình ngoại chưa hẳn ngon hơn tình nội, chẳng qua là thay đổi cho đời tăng hương vị.
Những người chán cơm thèm phở hầu như không phản ứng gay gắt khi bị phát hiện ở "quán phở", họ chỉ chống chế chiếu lệ và nhanh chóng phục hồi khẩu vị. Lương tâm không bị dằn vặt cấu xé vì tự bản thân họ cũng cho việc "sính phở" là chuyện không có gì mà ầm ĩ!
Một số người lại có khuynh hướng xem việc ăn mảnh ngoài đường là một cung cách sống, một kiểu "hôn nhân thời thượng". Với họ, chồng hay vợ chỉ là người sống chung. Cùng góp gạo thổi cơm, cùng chung vốn làm ăn, cùng chia lợi nhuận, cùng gọi cha gọi mẹ, cùng đẻ, cùng nuôi, cùng dạy con đến trưởng thành, đủ nghĩa vụ là... hết!
Theo Đẹp
Tags: