Đàn ông ghen và có ý chiếm hữu? Nhận định này có chính xác hay không, chúng ta cùng xem qua ví dụ và những lý lẽ phân tích sau.
"Tôi là một phụ nữ 35 tuổi đã có gia đình và hai đứa con xinh xắn. Chồng tôi và tôi đồng thuận trong nhiều thứ trừ khi đến kỳ nghỉ. Cứ nửa năm một lần, cả hai chúng tôi đều có 10 ngày nghỉ lễ. Chúng tôi thường xuyên gửi bọn trẻ ở nhà ông bà nội để đi nghỉ mát. Mùa xuân này, tôi muốn đi nghỉ một mình. Chồng tôi lại nghĩ rằng không ổn khi để tôi đi một mình mà không có anh ấy, nhưng tôi lại nghĩ khác. Đấy có phải vấn đề lớn?" (Cynthia).
Chúng ta hãy bắt đầu với một vài điểm cơ bản về vấn đề ghen tuông và "người em sinh đôi" của nó - tính chiếm hữu.
Đàn ông có 3 lỗi thường gặp, đó là:
- Tiếp cận vấn đề quá nặng nề và quá sớm
- Không bao giờ đứng lên và nói "Không" khi thích hợp
- Trở nên ghen tuông và chiếm hữu
Cả đàn ông và
phụ nữ có thể ghen và muốn chiếm hữu nhưng nam giới dường như lại trở thành người phạm lỗi nhiều hơn ở khía cạnh này. Chúng ta không thể đếm xuể có bao nhiêu người đàn ông đã từng phá hỏng mối quan hệ tuyệt vời chỉ vì ghen tuông. Hành vi ghen làm giảm sự tôn trọng của người
phụ nữ đối với người đàn ông của mình, đồng thời làm giảm bớt mức độ lãng mạn và thú vị nữa. Tại sao lại vậy? Bởi vì cô ấy sẽ đánh giá đối tác mất kiểm soát, bấp bênh và đáng sợ. (Tất cả thái độ ghen tuông là dựa trên nỗi sợ hãi: sợ thất bại, mất mát).
Đó là lỗi của bạn
Một người đàn ông mạnh mẽ và tự tin biết rõ và tin tưởng người
phụ nữ của mình là chung thuỷ và rằng cô ấy yêu mình nhiều. Anh ấy không giữ mối quan hệ với người không chung thuỷ và thiếu tình cảm. Anh ấy không sợ hãi rằng sẽ mất người
phụ nữ của mình vào tay một người đàn ông khác. Anh ấy không cảm thấy rằng mình phải kiểm tra hay không thể rời cô ấy 5 phút. Anh ấy bảo vệ người
phụ nữ của mình mà không phải tỏ ý chiếm hữu. Anh ấy biết rằng con người không bao giờ sở hữu được một người khác vì sự chiếm hữu nô lệ là phạm pháp.
Trong trường hợp của Cynthia, chồng cô ấy không phải ghen hay chiếm hữu. Cái mà cô ấy gọi là ghen và chiếm hữu ấy thực chất là anh ấy đã làm suy giảm mức độ quan tâm lãng mạn ở mình nhưng lại không biết điều đó.
Liệu cái chết có chia lìa hai bạn?
Cynthia khẳng định rằng mình đang hạnh phúc với cuộc
hôn nhân này. Vậy thực sự cô ấy hạnh phúc đến đâu? Nếu yêu chồng, nếu anh ấy là người bạn tốt nhất và một người tình tuyệt vời, người đàn ông trong mộng thì tại sao Cynthia lại không muốn đi cùng anh ấy trong kỳ nghỉ?
Rõ ràng, mức độ hứng thú của cô ấy trước chồng thấp hơn anh ấy đối với Cynthia. Anh ấy muốn được đi bơi, chơi tennis hay đi dạo trên bờ biển lúc hoàng hôn cùng với vợ mình. Vợ lại muốn đi một mình. Điều gì không ổn trong bức tranh minh hoạ này? Nếu mức độ hứng thú đối với bạn đời của Cynthia giảm đến nỗi thích đi du lịch một mình thì có lẽ cô ấy không nên kết hôn với anh ấy.
Tuy nhiên, nếu người trả lời là phái nữ, chắc chắn họ sẽ đứng về phía Cynthia vì suy nghĩ của họ cũng xuất phát từ vị trí của một
phụ nữ. Mặc định suy nghĩ sẽ là anh chồng của Cynthia đã cư xử không phải nhưng chúng ta cần nhìn nhận từ thực tế của tình huống.
Có thể một người cùng phái sẽ trả lời rằng chồng Cynthia ích kỷ, không thương và không thông cảm với nhu cầu của vợ. Cô ấy nói rằng anh ấy nên hiểu bạn cần có thời gian xả hơi trước áp lực của
hôn nhân và bọn trẻ và cần có thời gian riêng để tự làm mới mình.
Tất nhiên, nếu tình huống đảo ngược và chồng Cynthia có thể muốn đi nghỉ một mình, để vợ ở nhà, lúc đó, cô ấy cũng sẽ nghĩ chồng mình ích kỷ, vô tâm và cần có chuyên gia
tư vấn hôn nhân.
Phái yếu không muốn có ý kiến về mức độ hứng thú. Liệu một
phụ nữ với mức độ hứng thú 95% có muốn đi chơi một mình mà không có chồng? Tất nhiên là không rồi, nhưng một
phụ nữ có chỉ số ấy ở 55% thì có thể.
------------------------------
------------------------------