Dĩ vãng ơi!!!!!!!!

Nếu như lúc nào tôi buồn nhất có lẽ là lúc này đây
Nhiều lúc tôi buồn kinh khủng nhưng tôi vẫn phải cố tỏ ra là mình đang vui vẻ, tôi có sống giả tạo quá hay không?
Tôi không lo nghĩ ư? Tôi vô tư và sung sướng ư? Điều này mọi người nhìn vào có thể cảm nhận như thế nhưng tận đáy lòng tôi cứ có một nỗi buồn mênh mang không tả được và cũng không thể chia sẻ cùng ai.
Từ ngày anh ra đi, con tim tôi cũng tan nát theo mất rồi


Đã 2 năm nhưng cảm xúc của tôi về anh vẫn còn nguyên vẹn đâu đây. Tôi buồn, tôi khóc, tôi vật vã với chính bản thân mình, nhiều lúc chỉ muốn chết đi cho xong. Nhưng tôi vẫn phải cười, vẫn phải sống mà không có anh, anh rất gần đây thôi nhưng sao xa lạ quá, tôi không thể nào với tới được. Tôi biết anh cũng đau khổ đâu hơn gì tôi, ánh mắt anh nhìn tôi vẫn như xưa, vẫn đau đáu và khi nghĩ về anh tôi không khỏi nghẹn ngào. tình yêu của chúng tôi thật trong sáng, không bám bẩn một sự suy nghĩ gì cho đến ngày anh ra trường, tôi ra trường và hai đứa bắt đầu nhìn về hai hướng.
Tôi không biết tình yêu của chúng tôi rạn nứt từ khi nào, mỗi ngày qua đi tôi cần có anh biết nhường nào, tôi cô đơn lẻ loi trong chính trái tim của mình.
Có bao nhiêu người tôi có thể quen và có thể nói họ cũng có nhiều điểm khiến mọi người chú ý nhưng riêng với tôi, anh là tất cả và không ai có thể thay thế được anh. Cuộc sống của tôi vẫn thế, chỉ là không có anh mà thôi, đi đâu bạn bè cũng hỏi anh đâu, anh thế nào vì chúng đâu biết rằng tôi và anh không còn đi bên cạnh nhau nữa. Tôi cố giấu nỗi đau trong lòng, tạm gác lại tất cả chuyện yêu đương, chỉ học và học. Nhưng tôi đâu nào quên anh được, tôi vẫn ở đây, vẫn ngày ngày đi qua từng con phố mà chúng tôi vẫn hằng đi qua, nhìn và tiếc nuối.
Tôi vui vẻ bên ngoài bao nhiêu thì tâm hồn tôi sóng gió nổi lên bấy nhiêu. Những đêm đang ngủ, sao giật mình tỉnh giấc vì nhớ anh da diết, nhớ đến nao lòng, chỉ muốn nhắn rằng: anh oi! Em nhớ anh, nhưng làm sao được, anh ra đi thật rồi, những gì đã mất đi dù quý giá đến thế nào cũng không thể nào chuộc lại được. Tôi yêu anh và cầu mong cho anh hạnh phúc, mãi mãi hạnh phúc.
Tôi có cuộc sống, có tương lai phía trước đang rộng mở, tôi chạy trốn làm gì, tôi có quên được anh không? Thôi, hãy cứ nhớ đi, để biết rằng ta đã từng yêu và tình yêu đó sẽ theo ta đi suốt cuộc đời.
Có lẽ tôi không cần quên anh, vì tôi biết rằng ngày mai tôi sẽ vẫn nhớ anh, ngày mai tôi đã trở thành một người được yêu, tôi đón nhận tất cả và anh chỉ là dĩ vãng, cuộc sống hiện tại bao giờ chẳng phải có quá khứ và tôi sẽ sống tốt để anh thấy rằng không có anh cuộc đời vẫn là một màu hồng thuần khiết. Tạm biệt anh.

 

hà <ttth.....@gmail.com>


------------------------------

------------------------------
Đã đọc : 7721 lần

Liên hệ tư vấn

hỗ trợ trực tuyến

CHÚ Ý: AVS KHÔNG TƯ VẤN QUA CHAT

tư vấn qua điện thoại (3.000 đồng/phút): 1900 68 50 hoặc (04)1088 - 1 - 7

tư vấn trực tiếp: 2/15, phố Đào Duy Từ, phường Hàng Buồm, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội

Lĩnh vực tư vấn:

- tư vấn tâm lý tình cảm, hôn nhân, gia đình

- tư vấn nuôi dạy trẻ

- tư vấn sức khỏe tình dục: xuất tinh sớm, lãnh cảm, nghệ thuật phòng the, bệnh tình dục....

- tư vấn sức khỏe sinh sản, giới tính

- tư vấn trị liệu tâm lý

- Các vấn đề tâm lý khác như ly hôn, stress

Gọi -1900 68 50 để đặt lich tư vấn trực tiếp

Biểu giá tư vấn tại đây

Khách hàng tư vấn trực tuyến xem hướng dẫn tư vấn tại đây

Truyện hay

Truyện ngắn: Cái kính của gã bạn trai cũ

Truyện ngắn: Cái kính của gã bạn trai cũ

Có rất nhiều cách để chấm dứt một mối quan hệ, đặc biệt là kiểu quan hệ tình cảm nam nữ. Tôi vẫn hình dung mọi chuyện đơn giản thế này, hai cục nam châm điên cuồng hút nhau, rồi tới khi bản thân chúng mất đi lực hút, hoặc giả bi ai hơn cứ cho là... Đọc thêm