Mới đây bên sàn học khiêu vũ gặp một phụ nữ ở tuổi trung niên, chị ăn mặc thật đẹp và tươi trẻ: áo thun đỏ, váy trắng. Mới học những bước cơ bản nên chị thật chăm chú và cố gắng theo sự hướng dẫn của thầy, tuy vậy gương mặt chị luôn toát lên vẻ vui tươi, hào hứng. Khi ngồi nghỉ, buột miệng khen và thật bất ngờ khi nghe chị thốt lên: "Có gì lạ đâu, chim sổ lồng mà".
Chị H. đã có con gái vừa gả chồng, con trai cũng đã lớn thế mà trông chị vẫn còn xuân sắc lắm. Da trắng hồng, mắt to sáng với dáng người tròn lẳn mềm mại, chị bảo vậy nên chồng chị luôn canh chừng, nghi ngờ chị "cặp bồ". Mà chị cũng thừa nhận: "Gần 20 năm qua tuy đã có chồng nhưng vẫn có người "theo" hoài à".
Nghe phong thanh chuyện ngoài đường là chồng chị cứ lồng lộn lên mắng nhiếc chị không tiếc lời. Vì vậy, bao nhiêu năm qua chị sống mà như bị giam lỏng. Áo quần đẹp có mua mà không dám mặc, quanh đi quẩn lại chỉ mặc mấy bộ đồ sơ mi quần tây tối màu. Thậm chí đi dự đám cưới cũng chỉ được chồng cho phép mặc áo dài.
Có những lần ông ấy đi vắng là nhốt vợ lại, khóa trái cửa thậm chí còn lấy dây thép gai rào cửa. Chịu không nổi chị đã gây lộn với chồng một cách quyết liệt, đòi chia tay và trốn về nhà mẹ. Như chim sổ lồng, chị lục lọi những quần áo đẹp từ thời con gái diện vào, trang điểm thật đẹp.
Chị đi học nghề làm tóc rồi đi khiêu vũ. Chị bảo cảm giác tự do quả thật là sướng. Kế hoạch sắp đến của chị là đi du lịch tham quan một số thắng cảnh miền Trung với bạn bè. Chị bảo đây là cơ hội để chị đi chứ qua rồi chắc là khó.
M. cũng rơi vào hoàn cảnh bị chồng quản thúc như vậy. Cô có nét mặt duyên mặn mà lại ưa diện nên nhìn cũng "bắt mắt". Thế nhưng thật khổ, áo quần đẹp thì chất đầy cả tủ nhưng cũng chỉ mặc được từ nhà đến cơ quan. Cô ấy không hề có những mối quan hệ bạn bè để có thể cùng nhau đi chơi hoặc ngồi bù khú với nhau chút chút quanh bàn cà phê.
Đi đâu thì chỉ có thể là đi với chồng thậm chí muốn về thăm cha mẹ cũng phải đi cùng chồng. Và thế rồi M.đã phạm sai lầm là nối lại cuộc trò chuyện với người bạn trai vốn là mối tình đầu của cô ấy. Thực ra cũng chỉ là những cuộc trò chuyện trên điện thoại vì hai người ở cách nhau cả nghìn cây số.
Thế rồi người chồng đã bắt được quả tang cuộc trò chuyện đó và một sự ầm ĩ khủng khiếp đã nổi lên. Trong sự tức giận không kiềm chế được người chồng đã hủy hoại tài sản cá nhân của vợ anh. Chỉ trong một đêm người vợ chỉ còn lại duy nhất bộ đồ ngủ đang mặc trên người. Hai người suýt nữa thì phải ra tòa ly dị may còn có 2 đứa con đã níu kéo họ lại với nhau.
Sau này khi chuyện đã qua, M. đã tâm sự: "Thực ra mình không hề có ý muốn ngoại tình vì quả thật mình không còn yêu người đó nữa. Vì nếu có yêu thì năm xưa mình đã đồng ý lấy anh ta, nhưng trong lòng mình luôn cảm thấy buồn bã trống trải, cô đơn nên khi thấy tình cảm của "người ấy" bao nhiêu năm qua rồi mà vẫn còn tha thiết như vậy nên mình nối lại để trò chuyện cho khuây khỏa, cho đỡ buồn mà thôi".
Nhìn bề ngoài ai cũng cho Th. là người may mắn: chồng làm giám đốc một cơ quan lớn. vợ chồng làm ăn giỏi nên có nhà hàng, có nhà lầu cho thuê, hai đứa con trai đều đi du học. Th. tốt nghiệp đại học thế nhưng bao nhiêu năm qua chỉ ở nhà chăm sóc bố mẹ chồng và chăm sóc chồng con.
Cũng như hai người phụ nữ tôi vừa kể trên Th. cũng là người phụ nữ đẹp: da trắng, mắt nâu sáng, miệng cười thật tươi. Thế nhưng Th. quản vợ thật chặt. Quá 18h là Th. không được đi khỏi nhà. Cũng có những lần bạn bè rủ thì Th. cũng đi thế nhưng không bao giờ có thể ngồi yên quá 30 phút, vì thế nào cũng có điện thoại của chồng réo rắt giục về.
Lần nào mà Th. được đi ra khỏi nhà là bạn bè trêu đùa: "trời sắp bão lớn". Có lần Th. muốn đi chơi quá nên cô phải viện lý do nghe thật xác đáng để chồng đồng ý cho ra khỏi nhà, thế rồi người chồng điện thoại kiểm tra, thấy người vợ có mặt đúng nơi quy định người chồng yên tâm. Nhưng sau đó người vợ lại tung tẩy đi chơi theo ý của mình.
Anh Hùng tâm sự rằng, gia đình anh ấy cũng có chuyện buồn, vợ chồng lục đục nhau. Hai vợ chồng có một cơ ngơi làm ăn lớn về đồ mộc. Vợ anh xinh và tiêu tiền như nước vào lĩnh vực thời trang. Suốt ngày vợ chồng bên nhau, đi đâu cũng có nhau. Người vợ cũng hầu như không có bạn.
Mới đây anh có rầy la vợ về việc tiêu pha quá đáng và thế là cô ấy giận bỏ đi chơi đến 12 giờ đêm mới về. Khi anh hỏi thì cô ấy ngang nhiên trả lời: "Rất nhiều lần anh đi nhậu về khuya có bao giờ anh cho tôi biết là anh đi đâu. Thế thì tôi cũng đi chơi anh có quyền gì mà ngăn cấm tôi".
Anh rất giận vì thái độ mà anh cho là ngang ngược của vợ. Thế nhưng cứ nghĩ chính sự ích kỷ, độc đoán của những người chồng đã khiến cho vợ mình một ngày nào đó sẽ tìm cách để "tháo cũi, sổ lồng" bay về vùng trời mà họ ao ước.
(Theo Kiến Thức Gia Đình)
--------------------------------------------------