Tôi và a yêu nhau cũng được 7 tháng . Chuyện tình cảm rất đẹp.
Đến gần 2 tháng gần đây, a rất bận với công việc, đã có lúc a rất mệt mỏi, và tôi nghĩ rằng mình cần động viên a, bên cạnh a, nhưng càng như thế a lại nghĩ rằng tôi sẽ đau khổ, vì a lúc nào cũng cho công việc là hàng đẩu, tôi đã cố găng nói cho a hiểu, tôi yêu a là tôi chấp nhận mọi thứ từ a, từ gia đình, công việc và nhiều chuyện trong cuộc sống khác.
chúng tôi đã trải qua rất nhiều khó khăn, từ việc phản đối của chị gái tôi, rồi tới việc thời gian a ko thường xuyên bên tôi,
Thế nhưng, đến một ngày tôi sang bên nhà a, ra mắt bố mẹ a. Từ hôm đó trở đi. a càng lặng lẽ với tôi hơn. Bố mẹ a ko đồng ý tôi, vì t quá gầy, vì tôi không được như những gia đình mà nhà a quen,
A rất khó xử, giữa 1 bên là gia đình, 1 bên là ng a rất yêu.
Tôi yêu a, nhưng trong lòng t lúc đó cũng khó xử, vì a yêu gia đình a. t đã nghĩ và đưa ra lời đề nghị là t chấp nhận xa a, để gia đình a hạnh phúc, nhưng rồi t lại đưa ra quyết định- t và a yêu nhau, thì cần vượt qua mọi chuyện,
Sau những ngày đó, a ko nhắn tin t nữa, a làm t rất lo lắng, và t muốn biết a cần chọn ai, mặc dù t thiên về việc a sẽ chia tay t, vì a yêu mẹ a ấy, mà mẹ a ấy đang ốm vì a.
t đã yếu đuối, và dường như đã nghĩ dại dột. A nói rằng tình yêu lúc đó biến thành nỗi lo sợ.
A quyết định chia tay t... sau đó hôm 1/1/2010, t đề nghị gặp a lần cuối, đi chơi cùng a cả ngày, đến chiều chúng t ngồi trong 1 quán cafe nói chuyện rất nhiều, a cảm nhận được tình yêu t dành cho a mãnh liệt, a nói: a chia tay t ko phải vì bố mẹ a, mà vì a ko thể chấp nhận một ng vợ yếu đuối, a ko thể giao con a cho 1 ng như thế...
và t nói rằng, e lúc đó không hề nghĩ sẽ chết, e chỉ quá tuyệt vọng, chỉ muốn yên tĩnh 1 mình mà thôi.
Tôi đã nói rõ tất cả suy nghĩ của t lúc đó, a hiểu và a cũng nói chúng t cần phải làm gì, a nói a yêu tôi
sau hôm đó đến thứ 5 ngày 7/1/2010 a nhắn tin cho tôi, và nói a quyết định tình yêu không tiếp tục nữa. t đã rất bàng hoàng và sốc, t đang sống lại hạnh phúc mà chúng tôi đang chuẩn bị xây lên, nhưng sao, a nói vậy đã làm t...
t yêu cầu a cần suy nghĩ lại, bởi t vẫn còn yêu a...
a đã nói tình cảm trong a cứ nhạt dân, a sợ nhận được tin nhắn của tôi, sợ phải trả lời tn của t...
t thực sự rất giận a. mới đấy a nói a yêu tôi, cần chúng t cố gắng, nhưng sau mấy hôm sao a lại nói như thế...
t giận quá nên đã nói: tôi không níu kéo a nữa...
Nhưng bây giờ t thực sự nhớ a, t càng yêu a nhiều hơn. t phải làm sao bây giờ ???
Xin chuyên gia hãy giúp tôi !
L <l_nguyenl........@yahoo.com.vn>
Chuyên gia An Việt Sơn trả lời: Những gì bạn nói đã nói khá rõ về tình cảnh của bạn, về mối quan hệ giữa hai người và có thể nói, về kết cục của mối quan hệ đó.
Có vẻ bạn đã cố tình không chịu chấp nhận sự thật. Người đàn ông kia đã thể hiện rất rõ tình cảm của mình từ việc dừng liên lạc đến viện đủ các lý do cho việc chia tay. Lý do cuối cùng tuy vẫn là một lý do nhưng nó là sự thật mà bạn cần đối mặt và chấp nhận, đó là tình cảm của anh ấy đã hết, anh ấy muốn kết thúc mối quan hệ. Đáng nhẽ nó đã thực sự kết thúc nếu bạn không cố tình níu kéo.
Một mối quan hệ cần phải được xây dựng từ hai đối tác chứ không phải chỉ do sự níu kéo của một cá nhân. Nếu chỉ vì sự níu kéo mà mối quan hệ tồn tại thì nó cũng không mang lại hạnh phúc cho những cá thể trong mối quan hệ đó.
Sự nhớ nhung, tức giận của bạn hiện giò có thể nói có sự đóng góp không nhỏ của lòng tự ái. Bạn là người bị bỏ rơi, do đó, tự ái của bạn bị tổn thương và nó gây ra những phản ứng tâm lý khiến bạn cảm thấy như tình yêu vẫn còn rất lớn nhưng thực ra không phải.
Vậy điều cần làm bây giờ là hãy đối mặt và chấp nhận sự thật. Hãy tự cho mình một khoảng lặng, tham gia các hoạt động xã hội, công việc và bạn bè để có thể tạm thời quên đi và rồi thời gian sẽ khiến tâm trạng của bạn bình lặng lại.
Chúc hạnh phúc