Anh nhớ ta đã sống bên bờ biển với những làn gió đại dương rì rào trên một hiên nhà cũ với những chiếc ghế đu được em sửa thành vô cùng đẹp đẽ.
Một nước sơn mới và một chiếc chăn trên thành ghế. Anh như vừa nhìn thấy em ngồi ở đó - đung đưa, thưởng thức món margarita của em. Em thật đẹp với mái tóc nhẹ nhàng bắt một làn gió đại dương, đôi mắt em mơ màng trong nắng ánh lên từ bãi cát. Nhìn qua đường sắt, em mỉm cười khi anh đến gần. Một hiên nhà sơn màu trắng với hàng rào xung quanh và cánh cửa đung đưa mở dễ dàng khi anh trở về từ buổi đạp xe sáng.
Anh không thể chờ để trở về nhà! Để ngắm em ngồi bên một cốc trà đá tự làm, chỉ mới lấy ra trên bếp vẫn còn những tiếng tanh tách của đá khi chạm vào nước sôi. Đường đang tan chảy và chanh đang thấm ra.
Anh muốn ở đó ngay bây giờ, trên bãi biển bên hiên nhà, thưởng thức sự sáng tạo của Chúa - mùi hương, sự oai nghiêm dường như vô tận của nước, cát và sự say mê của anh về mọi sáng tạo của Chúa - em.
Nghĩ kỹ lại, nơi ưa thích của anh là bên cạnh em. Ai cần bãi biển? Chắc chắn nó tuyệt vời để sống ở đó một ngày, nhưng biển (hoặc không cần biển) miễn là anh với em - là anh hạnh phúc.
Hạnh phúc khi bên em, bất cứ nơi nào!