Tôi năm nay 44 tuổi, chồng tôi không may bị tai nạn mất lúc tôi mới 32 tuổi. Tôi ở vậy nuôi 2 con vượt qua biết bao khó khăn vất vả để tần tảo nuôi con khôn lớn.
Cháu trai lớn sau khi tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại giổi có công ăn việc làm ổn định thu nhập tương đối khá, về kinh tế tôi đỡ vất vả hơn. Cháu gái đang học lớp 12 sức học không được như mong đợi khó có thể học hành được như anh, tuy cháu khong bị cám dỗ xấu của xã hội. Song cũng thể hiện một số nét khiến bạn bè nhà trường và gia đình chưa được hài lòng. Cháu hay chơi bời với môt số bạn gái có xu hướng ăn diện mỗi khi nhắc nhở đều nhận được từ cháu sự phản ứng không hợp tác, có lúc cháu còn bảo tôi lạc hậu sống không thoáng với tuổi trẻ, ngày nay con gái biết yêu từ năm học lớp 9, lớp 10...
Niềm vui và nỗi buồn luôn đan xen trong tâm trí tôi. Những lúc các cháu đi vắng, một mình thấy rất cô đơn. Trước đây vài năm cũng đã có một số người đàn ông cùng cảnh ngộ ngỏ ý muốn có mối quan hệ tình cảm nhưng tôi hoàn toàn khước từ để tập trung hết cho hai cháu. Gần đây tình cờ trong đám cưới con một người bạn gặp một người cùng phố trước đây, sau đó biết anh ấy cũng đã có vợ chưa có con, vì vợ vô sinh khi chữa chạy không may chị ấy qua đời. Tình cảm của anh cho tôi rất nhiều thường xuyên chúng tôi gặp nhau chia sẻ mọi điều. Cả hai đã nói lời yêu thương. Anh rất muốn chúng tôi về sống cùng nhau. Anh còn bảo hai cháu con tôi cũng là con anh mãi mãi. Anh với tôi là vợ là chồng không sinh thêm nữa. Nhiều lúc tôi cũng muốn anh và tôi đến với nhau càng sớm càng tốt. Nhưng tôi rất ngại liệu con cái và người thân có chấp nhận. Có nên thực hiện ý định của tôi không?nếu chúng tôi về sống với nhau có những cản trở nào phải vượt qua?
Vân hà(hà nội)
Bạn Vân hà thân mến!
Tôi rất hiểu nỗi vất vả và khó khăn của bạn. Trong cuộc sống người phụ nữ đều có tấm lòng nhân hậu đức tính hy sinh cao cả cho chồng cho con, bạn cũng là một người như thế. Hy sinh của bạn đã được đền đáp. Cháu trai trưởng thành không những khích lệ bạn về tinh thần mà cả vật chất nữa. Không phải người phụ nữ nào cũng nhận được sự đền đáp như vậy. Bạn rất đáng tự hào về con trai. Đối với cháu gái bạn rất cần sự cảm thông ở tuổi vị thành niên như cháu. Nhận biết và cách thể hiện của cháu không hoàn toàn đồng nhất với suy nghĩ ở lứa tuổi này. Nhiều khi tuổi vị thành niên vì muốn tự khẳng định mình thường cho là bố mẹ kém cỏi chúng hay đưa ra những lời nói trái với nhận thức của mình cùng với "trêu tức" những người khuyên bảo chúng. Bạn đã thành công trong quá trình dạy dỗ cháu trai, với kinh nghiệm đã có cộng với sự hỗ trợ tích cực của anh cháu sự giáo dục cháu gái của bạn sẽ thành công hơn. Nhưng bạn rất cần lắng nghe cháu gái nắm bắt được sở thích nguyện vọng ước mơ của cháu để dẫn cháu đi đúng quỹ đạo an toàn. Bạn trao những phần việc cụ thể cho anh trai cháu để chăm sóc giúp đỡ cả về vật chất và tinh thần cho cháu gái
Tình cảm đối với bạn lúc này là một nhu cầu thiết yếu mà tạo hoasa ban cho con người. Bạn đã kiềm chế mình hơn chục năm nay giờ đây cảm xúc trỗi dậy bạn nên huwowgr thụ một cách tự nhiên cũng không nên ép buộc mình trong khi trái tim bạn đang mách bảo, chỉ có điều con người thì biết thể hiện cảm xúc để hưởng thụ thích hợp để giá trị của cuộc sống được nâng cao. Mọi ngăn cách không phải do bên ngoài tác động mà chính là ở mỗi người biết vượt qua những trở ngại nhằm tới đích một cách an toàn
Chúc bạn hạnh phúc.