Tôi một người phụ nữ 30 tuổi lấy chồng được 3 năm và đã có một bé trai 2 tuổi. Tôi và chồng tôi yêu nhau từ ngày học cấp 3, học xong trung học anh ấy thi không đậu nên vào Nam làm việc. Sống xa nhau nhưng chúng tôi vẫn yêu nhau và tôi cũng biết trình độ giữa tôi và anh quá chênh lệch.
Đã có lúc tôi quyết định chia tay với anh ấy với những lý do như thế nhưng sau khi ra trường dù bố mẹ cương quyết phản đối nhưng tôi vẫn khăng khăng kể cả khóc lóc để bố mẹ cho tôi vào Nam lập nghiệp. Cuối cùng họ cũng đành phải đồng ý.
Sau 3 năm thì chúng tôi cưới nhau. Tôi đi làm cùng công ty với anh ấy, tôi làm trên văn phòng công việc rất bận rộn còn anh ấy là công nhân dưới xưởng. Anh ấy lúc nào cũng chu toàn và lo lắng cho tôi.
Kể từ khi anh ấy xin nghỉ việc và ở nhà mở quán cà phê thì tất cả mọi thứ đảo lộn. Anh lao vào chơi bời bài bạc, vẫn lo cho gia đình nhưng chúng tôi bắt đầu to tiếng với nhau. Tôi nhận ra sự khác biệt trong lối sống và cách suy nghĩ giữa chúng tôi. Anh không còn trở nên đáng yêu trong mắt tôi nữa, thân hình anh không còn hấp dẫn đối với tôi nữa và quan trọng nhất là tôi không thể chia sẻ với chồng mình trong công việc và cả cuộc sống.
Cuộc sống chung thật là tồi tệ, càng về sau chuyện kinh doanh của anh không còn suôn sẻ, anh đóng cửa quan cà phê và ở nhà tìm việc. Anh ở nhà chơi bời bạn bè, nhậu nhẹt và đánh bạc,
Tôi thất vọng rất lớn về anh vì tôi luôn nghĩ anh là một người sống có nghị lực nhưng tôi đã nhầm. Tôi luôn mệt mỏi vì chồng không phải là chỗ để tôi dựa khi mệt mỏi, căng thẳng, chẳng chia sẻ hay động viên những lúc tôi buồn, thất vọng.
Đã không dưới 2 lần tôi viết đơn ly hôn rồi lại không gửi vì không đủ cam đảm. Chúng tôi sống mà cãi vã, sỉ vả nhau như chẳng còn tình nghĩa gì rồi sau lại vui vẻ với nhau. Cũng đến một ngày tôi giận anh ấy quá và bỏ đi sống với người em họ.
Lúc này đây, trong phòng tôi làm người đàn ông bằng tuổi tôi đã đến với tôi san sẻ khó khăn, nỗi buồn. Tôi yêu đời trở lại và chúng tôi đến với nhau. Anh ấy chưa có gia đình, biết hết hoàn cảnh của tôi, chấp nhận yêu tôi và tôi quyết định ly hôn. Nhưng vào thời gian này chồng tôi tìm được việc làm và năn nỉ, xin lỗi hứa hẹn sẽ sửa đổi tính cách chỉ với một điều không bỏ anh ấy. Nhưng tôi vẫn rất cương quyết vì nghĩ rằng không phải tôi gặp người ấy mà tôi có quyết định đó mà từ trước đó tôi đã có ý định đó rồi.
Tôi và chồng tôi không có điểm chung thì dù có cố sống với nhau trước sau gì cũng chia tay. Khi năn nỉ không được anh ấy quay ra chửi bới thậm tệ, dùng những ngôn từ thiếu văn hóa để chửi người từng đầu gối tay ấp.
Tôi thấy chồng mình thật kinh khủng. Anh ta luôn luôn gọi điện thoại để tra xét xem tôi có ở nhà hay tôi đi đâu, làm gì. Sau đó lại xin lỗi năn nỉ, vịn cớ rất yêu tôi nên mới tức giận như thế. Tôi đã nói với là tôi sẽ quyết định nộp đơn trong tuần sau thì anh ấy nói muốn lên thăm tôi. Tôi nói không nên và anh ấy cũng quyết định không lên nhưng sau đó 3h sáng anh ấy gọi điện thoại đến nhà thì tôi không ở nhà vì tôi đã đi chơi qua đêm với người ấy.
Sáng hôm sau anh lên rất sớm và thấy chính xác tôi không có nhà thì gọi điện về nói với bố mẹ tôi là tôi đi chơi qua đêm với người đàn ông khác. Thật không may tôi tối đó máy điện thoại của tôi hết pin, anh ta nghĩ tôi tắt điện thoại để từ chối nghe.
Bây giờ tôi rất hoang mang không biết phải làm sao nữa. Tôi không thể nói sự thật vì tôi biết anh ấy không tin là tôi chia tay vì người đàn ông khác mà vì tôi thấy không còn tình yêu với anh ấy nữa, vì trình độ của chúng tôi quá chênh lệch nhau, kể cả trong đời sống tình dục cũng vậy.
Tôi quan hệ với anh ấy với nghĩa vụ mà không tìm thấy sự hứng thú. Anh ta thường phải cho tôi xem phim sex để tôi lấy cảm hứng. Còn về người bằng tuổi tôi, bề ngoài anh ấy rất bình thường nhưng người ấy rất thông minh.
Tôi biết thường khi yêu thì người ta toàn nhìn thấy điểm tốt của nhau mà ít khi nhìn thấy điểm xấu vì mỗi người tự che giấu đi những điểm xấu để rồi khi sống chung mới thấy. Tôi yêu người ấy nhưng không vì thế mà tôi nghĩ sẽ không thể sống nổi. Nếu người ấy không còn yêu tôi nữa vì tôi biết tôi vẫn có thể tìm được hạnh phúc với người đàn ông khác.
Tôi kể ra như vậy xin mục Gỡ Rối có thể phân tích và cho tôi lời khuyên vì tôi biết thường người trong cuộc không đủ minh mẫn để tìm ra câu trả lời đúng đắn nhất. (Thái Nga).
Tôi có một lời đề nghĩ xin đừng đưa bài viết của tôi lên trang gỡ rối này vì tôi không muốn một người nào đó vô tình đọc được những lời tâm sự này. Hai.Pham
Có bao giờ bạn nghĩ mình cần và muốn nói chuyện một cách trực diện với chồng về tất cả những vấn đề bạn đã viết trong thư này. Đó là vấn đề then chốt để gỡ bỏ những băn khoăn, lo lắng của bạn trong lúc này.
Bình tĩnh gạt bỏ tất cả những uất ức dồn nén trong bạn vì những hành vi của chồng bạn trước đây, suy xét thật kỹ để tránh gây nên sự cãi vã không cần thiết khi trao đổi. Tôi tin rằng sau cuộc nói chuyện đó, bạn sẽ thoát khỏi gánh nặng mà bạn đang chịu đựng.
Giữ lòng thật thanh thản để bước vào mối quan hệ mới tuy nhiên bạn cũng cần nhìn lại bản thân mình. Đừng quá tự tin và kỳ vọng nhiều vào bản thân hoặc người khác để đến lúc nào đó, chính bạn lại là người phá vỡ mối quan hệ.
Điều bạn cần nhận thấy là hãy cố gắng thay đổi và hoàn thiện mình để xây dựng mối quan hệ đang có chứ không phải tìm kiếm những mối quan hệ khác như một lối thoát khi trục trặc xảy ra.
tư vấn bởi Công ty tư vấn tâm lý An Việt Sơn.
------------------------------