Người yêu hèn nhát không nhận con

Bây giờ chỉ còn lại mình tôi, bơ vơ trơ trọi trên cõi đời. tình yêu, niềm tin và hạnh phúc của tôi đã bị anh đánh cắp. Cách đây chưa đầy một năm, tôi quen anh như một định mệnh gắn kết đời mình. Tôi quê ngoài Bắc, vào Nam lập nghiệp và học tập cũng được gần 10 năm rồi.

gia đình khó khăn nên tôi luôn phải cố gắng hết sức để làm việc và học tập sao cho cuộc sống được tốt đẹp hơn. Nhờ siêng năng, chịu khó học hỏi mà tôi luôn có cho mình những cơ hội làm việc tốt và được bạn bè đồng nghiệp yêu thương.

Tôi vừa làm, có tiền gửi về cho bố mẹ và vừa tích cóp để lấy tiền học thêm. Sau 9 năm tôi có trong tay một bằng trung cấp kế toán và tấm bằng đại học QTKD và hơn thế nữa tôi có một công việc tốt và thu nhập ổn định.

tình yêu, niềm tin, người yêu, hèn nhát, tình cảm, đàn ông, ghen, gia đình, quan hệ

Nếu chỉ có vậy thì có lẽ cuộc đồi tôi đã khác. Cái ngày tôi quyết định chuyển công tác lên thành phố cũng chính là cái ngày tôi biết cuộc đời mình sang một trang mới. Chín năm gắn bó ở thành phố công nghiệp Biên Hòa với tôi là cả những chuỗi ngày vất vả nhưng đầy ý nghĩa. Tôi luôn tự hào vì những gì mình đã làm và đã trải qua. Sau hơn hai tháng công tác bằng cách đi xe buýt từ Biên Hòa lên thành phố, tôi như phần nào nhụt trí, may mắn cho tôi gặp một anh bạn cùng quê. Anh giới thiệu tôi ở trọ chỗ em gái của một người bạn học. Tôi vui mừng không tả vì hai tháng qua tôi không thể kiếm được phòng trọ nào ở chốn này.

Tôi chuyển về đó ở ngay, vì thấy đó là may mắn lớn nhất của mình trong lúc này. Tôi thật sự không biết trong căn nhà ấy tôi còn sống cùng với anh trai của hai cô bé đấy nữa.

Ngày đầu gặp nhau, tôi chả có ấn tượng gì về con người đó cả, một anh chàng nhỏ con, ít nói và hoàn toàn xa lạ. Chúng tôi ở cùng nhà với nhau khoảng được một tuần thì tôi thấy anh tỏ thái độ quan tâm tôi rất rõ rệt. Tôi cũng dần có cảm tình với anh vì thật sự tôi thấy ở anh sự ân cần, chu đáo mà tôi chưa từng cảm nhận được bao giờ.

Anh quan tâm tôi từ cái nhỏ nhặt nhất từ cái ăn, cái ở đến mọi việc xung quanh. Tôi có cảm giác mình như một bà hoàng vậy. Vậy là tôi đón nhận tình cảm của anh một cách nhanh chóng và không tính toán, bởi vì tôi biết hiện tại giữa tôi và anh có quá nhiều điều khác biệt.

Tôi đã ra trường và ổn định việc làm, còn anh mới đang là anh chàng sinh viên năm 2 mặc dù chúng tôi cùng tuổi. Tôi cũng được biết trước đây anh từng là một lính hải quân, dự định chuyển qua chuyên nghiệp nhưng gặp một số bất đồng quan điểm nên anh xin ra khỏi ngành và thi đại học.

Tôi cũng được nghe mọi người xung quanh ca tụng về anh rất nhiều, cộng với sự chân thành anh dành cho tôi nên tôi không hề đắn đo mà đã nhanh chóng chấp nhận tình cảm của anh. Có lẽ bởi vì khoảng thời gian vừa qua tôi thiếu thốn tình cảm quá nhiều và mệt mỏi để có thể tìm và lựa chọn cho mình một tình yêu lý tưởng. Tôi chấp nhận anh và cũng yêu anh hết mình. Tôi luôn mơ ước về một bến đỗ bình yên và một gia đình hạnh phúc.

Giá như mọi chuyện đều êm đềm và thơ mộng như vậy? Nếu thế thì chẳng phải cuộc sống? Tôi yêu anh nên đã trao chọn cho anh cả tình yêu và thể xác. Vì chủ quan nên tôi có bầu, tôi đã sẵng sàng với thiên chức làm mẹ và hạnh phúc biết bao nhiêu khi nghĩ đến điều đó. Tôi nói với anh với suy nghĩ anh cũng sẽ sung sướng khi đã trở thành một người cha và vì đó là kết quả của tình yêu. Nhưng anh tỏ ra rất lo lắng và rối bời. Anh sợ vì chưa làm gì ra tiền để nuôi mẹ con tôi, sợ tôi phải khổ và sợ không có tương lai vì anh bảo xác định lấy tôi anh sẽ phải nghỉ học để đi làm nuôi vợ con.

Anh thuyết phục tôi bỏ cái thai đi và cố gắng chờ anh thêm hai năm nữa. Anh lo nếu cuộc sống khổ cực quá sẽ không có hạnh phúc. Anh muốn tôi vì anh hãy hy sinh một lần để bảo vệ hạnh phúc lâu dài của hai đứa. Vì tương lai của anh tôi đã nhẫn tâm vứt bỏ đứa con bé bỏng đầu đời của mình. Và cuộc sống của chúng tôi sau này cứ có một điều gì đó mơ hồ nhưng rất bất an.

Tết năm 2008 anh muốn đưa tôi về ra mắt gia đình nhưng tôi không đồng ý vì có một vài lý do cá nhân và cũng bởi vì tôi cảm thấy chưa phải là thời điểm hợp lý. Anh trách tôi rất nhiều. Chưa bao giờ hai đứa xa nhau lâu đến thế nên tôi và anh rất nhớ nhau. Trước hôm anh về, chúng tôi ở bên nhau cả ngày và tôi thật sự không ngờ sau lần ấy tôi lại có thai mặc dù lần phá thai trước tôi chưa thấy có kinh trở lại.

Sau Tết anh vào, tôi thức đến hai giờ sáng để đón anh. Tôi cảm thấy vui và hạnh phúc vô cùng khi được ở bên anh. Khoảng hơn một tháng sau tôi thấy trong người khó chịu và đi khám bác sĩ nói tôi đã có thai được gần hai tháng rồi. Tôi nói cho anh, cũng như lần trước anh muốn tôi bỏ nó vì chưa có điều kiện nuôi. Tôi rất đau khổ và cảm thấy thật nhẫn tâm và vô đạo đức nếu cứ tiếp tục sai lầm này đến sai lầm khác. Tôi quyết định giữ lại đứa con của mình. Vậy là giữa chúng tôi có một mối rạn nứt.

Tôi thấy thất vọng vì anh vô cùng, một người đàn ông vô lương tâm. Tôi cảm thấy một điều, anh còn rất yêu tôi mặc dù trong anh có rất nhiều mâu thuẫn. A nói muốn cưới tôi nhưng không có tiền, gia đình anh thì nghèo, hơn nữa anh không muốn bố mẹ khổ vì mình. Tôi phải mượn tiền công ty để lo đám cưới cho hai đứa. Mọi chuyện tưởng như đã êm xuôi vì chúng tôi cũng đã có kế hoạch cho riêng mình nhưng gia đình anh phản đối vì muốn anh học xong mới cưới vợ. Anh không nói cho gia đình là tôi đã có em bé. Anh trai của anh cũng tìm mọi cách để phá hai đứa và vẽ cho anh nghe đủ mọi chuyện về tôi, những chuyện mà bản thân tôi chưa bao giờ biết đến.

Anh vốn rất ghen, nên khi nghe chuyện lại tỏ thái độ nghi ngờ tôi. Người mà anh ấy nghi ngờ chính là em trai của chú lấy cô út tôi, người cưu mang tôi trong những năm đầu chân ướt chân rào vào thành phố Biên Hòa. Anh gọi điện hỏi chú tôi và nghe không rõ câu trả lời nên quay sang đổ hết tội lên đầu tôi. Tôi hoàn toàn choáng và bàng hoàng trước thái độ của anh. Anh nói đứa bé trong bụng tôi không phải con của anh. Tôi như người chết đứng, đau xót và hụt hẫng trước thái độ của con người vô trách nhiệm kia. Tôi và anh chàng kia thậm chí chỉ biết nhau sơ mỗi lần anh ta về thăm cô chú vậy mà anh ấy lại nhẫn tâm tin lời thêu dệt hơn tin tôi. Anh nghĩ tôi và anh kia đã có thời gian gần nhau vào dịp Tết, mặc dù anh ta chỉ về chưa chơi chưa đến một ngày

Tôi hoàn toàn bị sốc gọi điện về nhà cho bố mẹ là hoãn cưới. Tôi không muốn gặp anh ta và không muốn có một người chồng như vậy. Mẹ không biết tôi đang có bầu, thấy chuyện của tôi không ổn nên bà quyết định sẽ vào thăm tôi. Tôi chưa biết phải nói với mẹ làm sao và chưa biết giải quyết chuyện của tôi như thế nào, khi anh hết lần này lẩn tránh trách nhiệm.

Tôi muốn một mình nuôi con vì không chấp nhận được kẻ hèn nhát và vô lương tâm kia. Xin hãy cho tôi một lời khuyên (Anh Nguyên).

Đừng đổ hết lỗi lầm lên đầu anh ấy. Chính bạn và cả những người thân của anh ấy đang là một phần nguyên nhân khiến anh ấy lâm vào tình trạng và có những hành vi, lời nói như hiện nay.

Như bạn nói, anh ấy là một người đàn ông quan tâm đến người khác, có trách nhiệm và cũng có cả chí tiến thủ. Một người đàn ông như vậy không phải là người hèn nhát và vô lương tâm. Chỉ đơn thuần là bạn chưa tìm được tiếng nói chung với anh ấy.

Anh ấy mới chỉ đang là sinh viên chưa có nguồn thu nhập, gia đình lại khó khăn, đó chính là sức ép rất mạnh đối với một người đàn ông khi phải đưa ra những quyết định lớn.

Lập gia đình là một quyết định lớn trong cuộc đời mỗi người, nhất là đối với những người có trách nhiệm. Khi có gia đình, các cá nhân trong gia đình hạt nhân sẽ gánh thêm rất nhiều mối lo toan và cả sự mệt mỏi. Trong thâm tâm và cả suy nghĩ, anh ấy hiểu mình chưa đủ khả năng để gánh vác một gia đình theo đúng nghĩa. Trong khi đó, bạn lại ép anh ấy. Khi không nhận được sự đồng tình từ phía anh ấy, mà chắc chắn là khó nhận được do sự tự ái của người đàn ông thì việc bạn quy kết anh ấy quá nhiều phẩm chất, đức tính tiêu cực là điều rất dễ xảy ra. Càng thúc ép, càng quy kết, bạn càng đẩy anh ấy vào sự bế tắc. Chính sự bế tắc đó khiến anh ấy phản kháng lại với bất cứ lý do gì, dù là mơ hồ nhất.

gia đình anh ấy vì những lo lắng tương tự mà cũng chống lại cuộc hôn nhân mà họ cảm thấy không có nền tảng vững vàng. Cách phản kháng của mỗi bên sẽ khác nhau, điều dễ dàng nhất cho họ là nói xấu người trong cuộc. Việc nói xấu này chắc không khó khăn gì lắm vì bạn còn sống với 2 người em của anh ấy. Việc hai bạn có sự quan hệ khắng khít chắc chắn không thể lọt qua mắt hai cô gái "em chồng" này. Và các thông tin được bóp méo theo hướng có lợi cho bên muốn nói là điều hoàn toàn có thể hiểu được.

Như vậy, việc của bạn bây giờ là đừng trút lên đầu anh ấy sự oán hận không đáng có nữa. Hãy bình tĩnh ngồi cùng anh ấy, trao đổi về tương lai của hai người, về dự định, về khả năng và nghị lực để vượt qua khó khăn. Bình tĩnh là điều cần thiết cho cuộc nói chuyện này để khơi gợi, thấu hiểu và bàn bạc nhằm tránh biến cuộc nói chuyện thành đổ lỗi và cãi vã. Cùng nhau vẽ ra một con đường và chung sức để vượt qua mọi khó khăn trên con đường đó.

tư vấn bởi Công ty tư vấn tâm lý An Việt Sơn.


------------------------------

------------------------------
Đã đọc : 2995 lần

Liên hệ tư vấn

hỗ trợ trực tuyến

CHÚ Ý: AVS KHÔNG TƯ VẤN QUA CHAT

tư vấn qua điện thoại (3.000 đồng/phút): 1900 68 50 hoặc (04)1088 - 1 - 7

tư vấn trực tiếp: 2/15, phố Đào Duy Từ, phường Hàng Buồm, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội

Lĩnh vực tư vấn:

- tư vấn tâm lý tình cảm, hôn nhân, gia đình

- tư vấn nuôi dạy trẻ

- tư vấn sức khỏe tình dục: xuất tinh sớm, lãnh cảm, nghệ thuật phòng the, bệnh tình dục....

- tư vấn sức khỏe sinh sản, giới tính

- tư vấn trị liệu tâm lý

- Các vấn đề tâm lý khác như ly hôn, stress

Gọi -1900 68 50 để đặt lich tư vấn trực tiếp

Biểu giá tư vấn tại đây

Khách hàng tư vấn trực tuyến xem hướng dẫn tư vấn tại đây

Truyện hay

Truyện ngắn: Cái kính của gã bạn trai cũ

Truyện ngắn: Cái kính của gã bạn trai cũ

Có rất nhiều cách để chấm dứt một mối quan hệ, đặc biệt là kiểu quan hệ tình cảm nam nữ. Tôi vẫn hình dung mọi chuyện đơn giản thế này, hai cục nam châm điên cuồng hút nhau, rồi tới khi bản thân chúng mất đi lực hút, hoặc giả bi ai hơn cứ cho là... Đọc thêm